Chương trước
Chương sau
Bỗng có mấy người Dương gia đuổi theo quát với Vu Nhai:
- Họ Vu, ngươi rất cảnh giác nhưng đã bị chúng ta tỏa định thì đừng mơ rời đi. Mau dừng lại quyết đấu với chúng ta!
Vu Nhai biết nhưng cố hỏi:
- Các ngươi là ai? Tại sao muốn truy sát ta?
Vu Nhai không hề căng thẳng, nếu hắn thật muốn trốn thì chỉ những cơ cấu ám hành giả trong các đại thế lực mới bắt được. Những người dưới thiên binh sư không ai có thể dựa vào linh giác, tinh thần lực phát hiện ra Vu Nhai.
- Chúng ta là người Dương gia Kiếm vực. Đứng lại, hãy quyết đấu đi.
- Dương gia Kiếm vực? Các ngươi chính là người thân của Dương Như Hóa, phản đồ của đế quốc? Các ngươi muốn trả thù cho tên phản đồ?
- Nhảm nhí! Chúng ta . . . Chúng ta chỉ khiêu chiến với ngươi, lấy về kiếm của Dương gia chúng ta, không liên quan thứ khác!
Người Dương gia mặt đen như lọ nồi. Tên khốn này gian xảo như tin đồn, nếu bọn họ nói muốn báo thù sẽ biến thành phản đồ, còn hắn đứng trên đỉnh đạo nghĩa. Đoàn người Dương gia sẽ thua hắn mấy bậc về khí thế.
Vu Nhai ủ rũ mở miệng nói:
- À, lấy về kiếm của bọn họ sao? Xem ra các ngươi vẫn rất đồng tình phản đồ của đế quốc.
Vu Nhai tiếp tục chạy hướng Huyền Thần điện.
- Chúng ta chỉ đơn thuần lấy về kiếm của Dương gia chúng ta.
Người Dương gia lại sầm mặt, đặc biệt Vu Nhai nói câu đó hơi ũ rũ nhưng rất lớn giọng, người xung quanh chú ý đến bọn họ nghe rõ mồn một, không chừng càng bôi càng đen.
Người Dương gia phản ứng lại, nói:
- Yên tâm, chúng ta chỉ khiêu chiến với ngươi, tuyệt đối không cứng rắn cướp.
- Nếu ta không đoán sai thì các ngươi là kỵ sĩ dự bị của Kiếm vực mới đến đế đô? Chúng ta có thể quyết đấu sau khi thánh hội Huyền Thần điện mở ra, tại sao đột nhiên có mấy người vây công, truy sát ta? Dương gia Kiếm vực các ngươi không phải muốn truy sát, cướp đồ của ta thì là gì? Không ngờ Dương gia Kiếm vực trừ ra phản đồ đế quốc còn có kẻ dối trá như vậy.
Giọng Vu Nhai khá lớn, con đường hắn chạy đông đúc người, đế đô ít có chỗ vắng. Những người đi đường nghe lời Vu Nhai nói đều bàn tán xôn xao, dân chúng thường là gió chiều nào xoay chiều nấy.
Sự thật đúng là Vu Nhai bị truy sát.
Tốc độ của đám người Vu Nhai, Dương gia siêu nhanh, lướt qua các con phố. Trừ cao thủ ra những người khác chỉ nghe được vài câu. Nhưng Vu Nhai chạy hướng Huyền Thần điện, không biết nói bao nhiêu là lời. Những câu nói kết nối lại sẽ bị người các tổ chức chắp nối tìm hiểu, cộng với sức tưởng tượng vô biên của dân chúng, có thể tưởng tượng ngày mai danh tiếng Dương gia Kiếm vực tệ hại cỡ nào trong đế đô.
Mấy người Dương gia truy sát Vu Nhai rốt cuộc hiểu điểm này, bọn họ mím môi không đáp lại nữa, vội vàng đuổi theo hắn. Nhưng dù ngươi không nói chẳng lẽ người ta không tự lầm bầm được sao? Miệng của người ta không mọc trên người các ngươi.
Vu Nhai không ngừng lải nhải nói cái gì Dương gia dùng cạm bẫy hại chiến sĩ của đế quốc, Kiếm vực kỵ sĩ dự bị mới đến đế đô đã truy sát hắn báo thù cho phản đồ. Cuối cùng Vu Nhai nhắc đến thế tử Mông thân vương. Gì mà hắn mới gặp thế tử Mông thân vương sao đã có người biết tung tích của hắn? Tại sao thế tử Mông thân vương quen thân với phản đồ.
Tóm lại Vu Nhai dùng toàn từ chọt trúng chỗ hiểm, vì hắn biết chắc có người thấy thế tử Mông thân vương đi đón kỵ sĩ dự bị Kiếm vực hành tỉnh. Mọi người đều biết thế tử Mông thân vương ghen tỵ tình cảm của Vu Nhai, Thủy Tinh.
Không cần nói, câu chuyện liên quan thế tử Mông thân vương sẽ đồn khắp đế đô vào ngày mai.
Hoàng Phủ Cung nhà ngươi có tiếng thơm trong đế đô đúng không? Ỷ vào địa vị thế tử muốn cua nữ nhân của ta? Lão tử tạt nước thối vào ngươi. Hoàng Phủ Cung nhà ngươi được nhiều người công hội võ học ủng hộ đúng không? Thậm chí ảnh hưởng quan hệ giữa Thủy Tinh và ta? Lão tử càng muốn ngươi thúi đầu. Cộng với chuyện Miên Hoa quyền, ta chờ xem người ủng hộ ngươi có còn nhiều như trước không?
Mấy người Dương gia toát mồ hôi ròng ròng, càng nghe càng kinh, hận không thể xé rách miệng Vu Nhai. Nhưng Vu Nhai như cá chạch luồn lách, người Dương gia không đuổi kịp. Mới đầu còn đỡ, có mấy lần đánh vài chiêu với Vu Nhai được. Khi ấy người Dương gia trông tây hy vọng, nhưng về sau không biết Vu Nhai muốn lừa họ hay sao mà tốc độ càng lúc càng nhanh, thân pháp càng lúc càng tinh tế.
- Chậm, thân pháp càng lúc càng . . .
Có một người trong nhóm Dương gia chợt nghĩ ra điều gì, mắt trợn to, tức xì khói. Tên khốn này lấy bọn họ ra làm bồi luyện.
Người Dương gia vội hét to:
- Dừng lại, dừng lại . . .
- Dương Tiên Phong, ngươi kêu dừng lại gì?
Dương Tiên Phong bỗng đổi ý:
- Cái kia, thôi, khỏi dừng. Ai đi kiếm một ít ma thú bay, bắt hắn ngay!
Ngươi không đuổi theo chỉ có thể nhìn Vu Nhai tiếp tục càn rỡ, làm bồi luyện cho hắn. Bây giờ người Dương gia không rảnh nghĩ đến phong độ đại gia tộc, nhanh chóng bắt người là hơn, chỉ cần bắt được Vu Nhai thì nhiều lời ra tiếng vào hơn cũng vô dụng.
Vu Nhai tiếp tục gào thét trong đế đô:
- Cha nó, đường đường là Dương gia Kiếm vực hèn gì chỉ có thể xếp ua Độc Cô gia. Đối với kỳ binh giả yếu ớt như ta mà dùng thủ đoan, dùng ma thú bay, còn có thiên lý không?
Dương Tiên Phong gào thét:
- Bắt hắn, đừng nghĩ nhiều, băm vằm hắn ra nhiều mảnh cho ta!
Lúc này có người mang ma thú bay đi, người Dương gia không ngừng vây công Vu Nhai. Hai chân làm sao nhanh bằng cánh?
- Xem đi, lộ ra bộ mặt thật rồi, vì báo thù cho phản đồ đế quốc mà muốn băm vằm ta thành trăm mảnh!
Nghe Vu Nhai nói câu đó, đám người Dương Tiên Phong câm nín. Đây chỉ là lời nói lúc nóng giận, làm người sao lại vô sỉ đến mức này. Người Dương gia buồn bực là loáng thoáng nghe có người chửi Dương gia Kiếm vực.
Vì tránh cho bị Vu Nhai bôi tro trát trấu hơn, người Dương gia chỉ có cách nhanh chóng bắt hắn lại.
Nhưng tiếc rằng dù người Dương gia có ma thú bay cũng bó tay. Thân pháp của Vu Nhai ngày càng quen thuộc, bồi luyện phải theo đến cùng, đương nhiên cũng vì ma thú bay không đủ cường đại. Nhưng lúc này kêu người Dương gia đi đâu tìm ma thú bay mạnh mẽ? Người Dương gia đành cứng cổ tiếp tục đuổi theo Vu Nhai.
Con đường trước Huyền Thần điện giao nhau với đường cái vào Huyền Thần điện, từ khi nào đã có mấy chục người đứng, có nam có nữ, biểu tình sáng láng, khí thế ẩn hiện. Bọn họ rất trẻ tuổi, đứng tại đó như phong cảnh đẹp làm nhiều người liếc nhìn. Đám đệ tử kỵ sĩ dự bị ngoài điện bản năng vòng qua họ, dù là đệ tử bình thường công tử bột cũng rụt vòi. Bọn họ như bức tường vô hình.
Thế tử Mông thân vương cũng có tác dụng khá lớn. Hoàng Phủ Cung đang nói chuyện với các cao thủ trẻ tuổi, mặt cười tủm tỉm. Thế tử Mông thân vương không cố ý nói chuyện với ai, bặt thiệp bắt chuyện. Vài người trong Kiếm vực hành tỉnh không mặn không nhạt với Hoàng Phủ Cung, có khá nhiều người nịnh bợ gã. Người trong Kiếm vực hành tỉnh không phải toàn là Độc Cô gia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.