Liễu đại sư khóc thét:
- Phá sản quá là phá sản. Lão già Độc Cô gia khốn kia may mắn chết bỏ! Chỉ hai quyển sách rác rưởi này không đáng một góc phù văn bí ẩn.
Liễu đại sư chửi bao nhiêu là lời thô tục, tay cầm hai cuốn sổ tay run bần bật.
Qua thật lâu sau Liễu đại sư bình tĩnh lại, nói:
- Tiểu tử, ngươi thật sự không bái ta làm sư phụ sao? Nên biết là ngươi . . .
Vu Nhai đánh gãy lời Liễu đại sư, lắc đầu, nói:
- Mục tiêu của ta không phải phù văn, ta cảm thấy tự học tốt hơn.
- Thôi thôi, có lẽ ngươi tự học càng tốt hơn có lão sư.
Liễu đại sư không biết nên giải thích thế nào về tồn tại nghịch thiên này, đành dùng câu đó tự an ủi mình.
Liễu đại sư bỗng cười gina nói:
- Tiểu tử, ngươi dùng phù văn bí ẩn đổi hai quyển sách rác rưởi này vậy định dùng cái gì đổi tri thức phù văn của ta? Co bao nhiêu phù văn bí ẩn?
Vu Nhai giật lại hai 'cuốn sổ tay rác rưởi', nói:
- Không đổi, ta về Độc Cô gia.
Mưu kế của Liễu đại sư thất bại, lão hết cách đành lấy ra vài cuốn sách nói:
- Tiểu tử, hoàn toàn nắm giữ cơ sở là phù văn sư nhị giai, tức là ngươi bây giờ. Chỗ ta có tri thức phù văn từ nhị giai đến ngũ giai, bao gồm sổ tay kinh nghiệm của ta, đổi phù văn bí ẩn gấp năm lần của lão già Độc Cô gia kia. Trên ngũ giai thì sau này tính tiếp được không?
- Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619600/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.