Ánh mắt Liễu đại sư cực kỳ khó chịu nhìn Vu Nhai, hành động lúc trước dụ dỗ lão rất đáng đánh, báo hại lão suýt bị ma pháp sư cường đại nhất đập thành vụn băng.
Liễu đại sư cực kỳ hứng thú với phù văn bí ẩn của Vu Nhai, đặc biệt tưởng tượng lão già Độc Cô gia rất có thể sẽ vượt qua lão.
Vu Nhai hỏi thẳng:
- Lão là ai? Ta dựa vào cái gì phải đưa phù văn cho lão?
Mọi người chú ý đến Vu Nhai, Liễu đại sư đối thoại trợn tròn suýt rớt tròng mắt.
Thất hoàng tử thầm nghĩ:
- Rốt cuộc là tiểu tử này làm việc không suy nghĩ hay cố ý? Không đúng, rõ ràng ma pháp sư cường đại nhất mới gọi thẳng tên Liễu đại sư.
Liễu Mị Nhi đã lên Lâm Trúc trà lâu rách nát, nghe Vu Nhai hỏi kiềm không được bật cười:
- Xì.
Liễu Mị Nhi thầm nghĩ:
- Cái tên vô sỉ này chắc chắn là cố ý, phản kích lão già kia nửa ngày không xuất hiện.
- Phải rồi, lúc trước hắn thật sự đi bái phỏng sư phụ sao? Thái độ không chân thành chút nào.
Liễu đại sư báo tên mình:
- Ta là Liễu Thừa Lăng.
Liễu đại sư sẽ không mặt dày tự xưng là đại sư.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- À, ra là Liễu Thừa Lăng tiền bối, chưa từng nghe nói.
Bốn câu cuối của Vu Nhai làm người ta suýt xỉu.
- Chẳng phải lúc trước ngươi lẻn vào thành là đến bái phỏng ta sao? Ma pháp sư cường đại nhất cũng đã nói ra thân phận của ta. Tiểu tử nhà ngươi ngốc thật hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619598/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.