Vu Nhai ngoái đầu nhìn Huyền Binh ma pháp tháp rồi vội vàng bỏ chạy. Không hiểu sao Vu Nhai không mấy lo cho Tiểu Hắc, hắn cảm giác nó sẽ không bị gì. Tiểu Hắc biến thành hình dạng 'chó nhà' có chút giống ma thú hắc ám khủng bố trong Mê Vụ sơn mạch. Hưm, nhấn mạnh một lần nữa, Tiểu Hắc là ma thú quang minh, ít nhất trước mắt nó là ma thú quang minh.
Vu Nhai chui vào bụi cỏ dại như cá gặp nước, tự do tự tại.
Đúng vậy, Vu Nhai ở trong bụi cỏ dại là tự do, nhưng khi ra khỏi bụi cỏ thì không tự do chút nào.
Ban đêm Hoàng thành canh phòng nghiêm ngặt hơn ban ngày nhiều, mấy chuyện này không thành vấn đề, Vu Nhai thậm chí thoát khỏi ma pháp sư cường đại nhất làm sao sợ đám vệ binh? Nhưng khiến Vu Nhai buồn bực là lúc trước hắn bám vào thùng xe không nhớ đường nên hình như là . . . Bị lạc đường.
Chết tiệt, để người ta biết đường đường là chủ Độc Cô gia, người thừa kế U linh các bị lạc đường chắc chắn sẽ cười rụng răng.
Với Vu Nhai thì lạc đường không phải vấn đề lớn, chỉ cần tìm đúng phương hướng là ổn. Tường Hoàng thành nằm ở đâu là Vu Nhai lao nhanh hướng đó, hắn cẩn thận né tránh các vệ binh, dùng Phong Doanh cảm ứng. Vài chỗ có hơi thở cường đại là Vu Nhai né ngay, nên biết rất có thể đó là nơi cung phụng đẳng cấp như ma pháp sư cường đại nhất.
- Cha nó, trong Hoàng thành sao có nhiều siêu cung phụng quá vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619564/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.