Nghe lời Vu Nhai nói Tạ Tam kinh ngạc suýt rớt cằm. Quang minh thánh nữ cũng đến, má ơi.
Dạ Tình nhìn Tiểu Thúy bay qua, lòng chua xót.
- Vu Nhai . . .
Ba ngày chiến đấu gian khổ, không ngừng đối mặt nguy hiểm chết chóc nàng cũng không quan tâm. Vu Nhai không nói chuyện với Dạ Tình nhưng Tiểu Thúy đã đại biểu hắn quan tâm nàng.
Dạ Tình hít sâu, chiến đấu bắt đầu.
Quang minh thánh tử nhìn Vu Nhai, thản nhiên nói:
- Vu Nhai, ta chính thức ghi nhớ tên của ngươi, vì những gì ngươi làm ở Phiêu Tuyết hành tỉnh rất đặc sắc.
Quang minh thánh tử có chút thưởng thức Vu Nhai.
- Nhưng ngươi vẫn chỉ là nhân loại, không phải thần. Ngươi không tác chiến cùng khưu phong thú, ngươi cho rằng lời ta nói lúc ba ngày trước là thật? Ta không tự tin bắt được ngươi sao?
Vu Nhai hờ hững đáp:
- Quang minh thánh nữ còn có huyền binh phòng ngự đập mãi không nứt, quang minh thánh tử nhà ngươi sẽ không có sao?
Vu Nhai biến mất tại chỗ, kiếm quang màu xanh hiện ra quanh thân quang minh thánh tử. Chớp mắt kiếm quang tan biến, bị Thiết Phong8 dễ dàng chặn lại. Vài ánh sáng trắng nhạt nhẽo hầu như không nhìn thấy biến mất theo kiếm quang.
- Nếu ngươi đã biết không phải đối thủ của ta còn dám đơn độc khiêu chiến? Tinh thần hy sinh vì chiến hữu sao?
Vu Nhai nói:
- Sao ngươi biết ta không có cách giải quyết ngươi?
Vu Nhai nhanh chóng đến gần quang minh thánh tử, chợt có cánh cửa ánh sáng xuất hiện ngăn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619520/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.