Bỗng nhiên Vu Nhai dừng tay, khẽ hừ mũi. Giây lát sau Vu Nhai bay ngược về, vô số quang thứ từ dưới đất đâm lên vây quanh quang minh thánh nữ thành tháp trắng quang minh.
Thánh quang thứ thật lợi hại, chẳng lẽ Quang Minh thần hiển linh?
Giọng Vu Nhai chui vào tai quang minh thánh nữ:
- Rốt cuộc đã chịu ra tay sao, quang minh thánh tử?
Thanh âm phá tan ảo tưởng của Lộ Luân Na đối với Quang Minh thần.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Chẳng lẽ quang minh thánh tử đứng im mãi là vì muốn chờ phút mấu chốt anh hùng cứu mỹ nhân, ôm mỹ nhân về, cướp nữ nhân của Quang Minh thần?
- Ta đến là vì điện chủ dự đoán được trong chuyến đi này thánh nữ sẽ gặp nguy hiểm, ta chỉ cứu nàng vào lúc nguy hiểm nhất, không hơn.
Quang minh thánh tử vẫn cười tủm tỉm:
- Lúc trước nàng không bị nguy hiểm nên ta không cứu, anh hùng cứu mỹ nhân thì . . . Nếu là ngươi có hứng thú với nữ nhân như khúc gỗ không?
Vu Nhai gật gù đồng ý cách nói của quang minh thánh tử:
- Nói cũng đúng, không chừng lúc lên giường nàng không nhúc nhích, cở trong lòng la Quang Minh thần ơi, đừng đừng!
Lư Tiễu tiểu sơn mạch mỉm cười nói:
- Không cần kích ta. Ta khác với nhân viên thần chức quang minh khác, ta cũng không cho rằng Quang Minh thần tồn tại, không cho rằng các thần Pháp Thần Điện tồn tại. Bọn họ cùng lắm là mạnh hơn người bình thường, ta chỉ biết thần quyền tồn tại bởi vì cao tầng của đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619510/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.