Vu Nhai liên tục đo kích cỡ, Tiểu Mỹ thì ghi lại, trừ tiếng bút và giấy chạm vào nhau không có thanh âm nào khác.
Phía xa, từ khi nào các kỵ sĩ dự bị đã ngừng huấn luyện.
Lý Thân Bá nhìn biểu hiện của Vu Nhai, khó hiểu hỏi:
- Nói này, tiểu tử họ Vu đang làm gì? Sáng sớm nói là đừng kêu đám phế vật rời giường, bây giờ còn chế tạo trang bị, đo kích cỡ cho bọn họ. Ta nghe các ngươi nói hình như Vu Nhai là đoàn tạo sư khá lợi hại? Trong Lý gia chúng ta đoàn tạo sư hơi có tài một chút, mắt liếc qua là biết kích cỡ thân người ngay. Có vẻ Vu Nhai không quá lợi hại?
Nhìn sao Vu Nhai cũng khônggiống người đầy lòng nhân từ, đặc biệt là với các tội phạm.
Lữ Băng rối rắm nói:
- Ngươi không nhìn ra khí chất các tội phạm chậm rãi thay đổi sao?
Lữ Nham và Lữ Băng xích mích rất lớn, tuy tạm giảng hòa nhưng sớm muộn gì sẽ có một trận chiến. Lữ Băng không thích Vu Nhai, từng muốn giết hắn. Nhưng bây giờ Lữ Băng phải công nhận Vu Nhai rất giỏi dụ dỗ lòng người.
Từ ngày hôm qua đến bây giờ mới một ngày ngắn ngủi khí chất các tội phạm liên tục thay đổi.
Lý Thân Bá vẫn không hiểu:
- Khí chất thay đổi? Không nhìn ra, bọn họ vẫn yếu như cũ.
Mắt Lữ Băng trợn trắng, lười nói chuyện với kẻ đầu óc cơ bắp.
Bên kia Ngọc Vấn Hiền lên tiếng, gã thở dài thườn thượt:
- Vu Nhai huynh đệ đang bày binh bố trận. Có lẽ về binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619484/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.