Vu Nhai đã rất vừa lòng, mục đích chủ yếu của hắn là Cổ Đế Long Linh, những cái khác chỉ là vật phụ kèm theo.
Vu Nhai cũng thu gom khắc long khí kiện tọa kỵ, tiếc rằng dù lắp ráp thành trọn bộ cũng không biết đi đâu tìm ra tọa kỵ tương tự. Không chừng tọa kỵ năm xưa của Đế Long tộc giờ đã bị tuyệt chủng.
Không có nhiều thời gian, Vu Nhai một hơi nhét tất cả vào không gian giới chỉ, chất đầy trong không gian giới chỉ.
Vu Nhai nhìn Phong Doanh đi dạo một vòng, hỏi:
- Như thế nào? Có tìm được đồ tốt gì không?
- Không thấy, trừ sáo trang Đế Long tộc ra những cái khác đã mục nát.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Nếu vậy thì chúng ta hãy mau ra ngoài.
Vu Nhai không quá quan tâm, nhưng hắn cũng không từ bỏ. Vu Nhai tự mình chạy một vòng, nhặt được ít đồ. Mấy cái bình bên trong chứa đan dược bị mốc, không biết ăn vào có tiêu chảy không. Vu Nhai định bụng mang đan dược ra ngoài tìm dược sư hỏi thăm sau.
Vu Nhai thu hoạch phong phú chạy ra ngoài.
Rất nhanh Vu Nhai đến nơi lúc trước hắn thu phục Cổ Đế Long Linh, bỗng nhiên đứng lại.
- Chờ chút, có thể thay đổi nơi này một tí . . .
Vu Nhai mày mò, huyền binh thả ra lung tung. Rừng đen xung quanh chợt thay đổi.
Lúc này chợt vang tiếng gầm.
- Grao!
Một con quái long bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Vu Nhai.
Vu Nhai biết đây là vật thay thế Cổ Đế Long Linh, tự nó làm ra vì sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619419/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.