Trong đó có công lao của Vu Nhai, trừ khắc khổ ra nếu học phù văn không có hệ thống thì không thể nào nắm giữ Luân Chuyển Thần Ấn. Điều này cho Vu Nhai nhìn thấy hy vọng, chỉ cần hắn học phù văn cho tốt, ngày nào đó có lẽ sẽ giải mở nhiều kỹ năng Huyền Binh Điển hơn, thu phục các loại thần binh, thánh binh tốt hơn.
Phong Doanh hỏi:
- Chủ nhân, bây giờ chúng ta sẽ vào Minh Huyễn cổ lâm sao?
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Đương nhiên, lần này nhất định sẽ bắt được con rồng làm phách đó!
Vu Nhai chỉ có thể làm được một bước này, mặc kệ có thành công hay không hắn phải làm liều.
* * *
Buổi tối là thời gian Thiên Tội Uyên nghỉ ngơi, Vu Nhai lén lút nhảy vào lối vào Minh Huyễn cổ lâm Mê Thành, nhưng mới vào hắn đã sững người.
Vu Nhai kêu lên:
- Nguy rồi, quên đòi lão già Mê Thành đưa kiếm bài.
Vu Nhai quên kêu lão già Mê Thành cho kiếm bài ra khỏi Minh Huyễn cổ lâm.
Vu Nhai cốc đầu, mấy ngày nay hắn nghiên cứu sứt đầu mẻ trán, toàn suy nghĩ cách bắt lấy Cổ Đế Long Linh nên quên mất chuyện quan trọng như vậy. Vu Nhai không sợ không ra được, hắn chỉ sợ lúc đi ra nên trả lời lão già Mê Thành như thế nào. Lúc trước Vu Nhai lấy cớ quyển trục ma pháp ảo thuật qua loa nhưng lúc này thì không được.
Vu Nhai liên tục thay đổi sắc mặt rồi trở về bình tĩnh, hắn lẩm bẩm:
- Hưm, mấy hôm nay lão già này tẩu hỏa nhập ma,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619411/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.