Tiếp tục đi tới, thuật ám ảnh chặn giết của Vu Nhai càng ngày càng mạnh. Hơn nữa phối hợp cùng kiếm pháp của Phong Doanh cũng càng ngày càng tốt hơn.
Khi kiếm kỹ của Phong Doanh ra tay, thỉnh thoảng còn có sát ý u ám, đã không phiêu phiêu giống như trước nữa. Phong Doanh có chút phiền muộn nhỏ. Nàng cảm giác chủ nhân sử dụng kiếm pháp của nàng mang theo thuật giết người quỷ dị, rất không được tự nhiên, không quá tuấn tú.
Không chỉ là kiếm thuật của Phong Doanh, vũ kỹ của búa phản nghịch, Thất Tinh Thần Kích và ma liêm, Vu Nhai đều mượn cơ hội này rèn luyện. Bất tri bất giác trong chùy pháp rất nặng mang theo sự mềm dẻo. Thất Tinh Thần Kích cũng vậy. Thật ra ma liêm lại thuận buồm xuôi gió hơn nhiều. Vu Nhai cảm giác hắn thật sự đã trở thành tử thần.
Ảo giác luân hồi lần thứ 320, Vu Nhai dần dần cảm nhận được cảm giác giống như ở đoạn đường phân chín nhánh ở cuối rừng kiếm lúc trước.
Khắp bầu trời áp lực ép xuống khiến hắn gần như không thở nổi. May là hắn đã trải qua sự rèn luyện trong rừng kiếm của Kiếm Ảnh Trận, bằng không hắn sợ rằng đã không kiên trì nổi nữa. Nói cách khác, ở đây so với Kiếm Ảnh Trận phía trên còn khó khăn hơn nhiều!
- Rốt cuộc có đầu ra hay không?
Vu Nhai cuối cùng hỏi ngược lại một câu. Phải biết rằng, ban đầu ở rừng kiếm trong Kiếm Ảnh Trận, Vu Nhai đi con đường ở chính giữa kia. Cho dù là Địa Binh Sư cũng không nhất định có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619372/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.