Chương trước
Chương sau
- Hắc, nhân loại này chết chắc rồi. Không ngờ lại đi chọc vào con súc sinh kia.
Tâm tình Dị Ma Tộc Vương tốt hơn nhiều.
- Xích Thố, trấn áp!
Vu Nhai triệu hoán Thất Tinh Thần Kích. Ý thức cùng Xích Thố sát nhập.
Trong nháy mắt, một uy áp cực lớn bắn về phía Long Báo phía dưới. Đúng như lời đã nói trước đó, ma thú ở đây cũng chịu quy tắc phía dưới, không cách nào đột phá đạt được tới Địa Binh Sư. Long Báo tất nhiên không ngoại lệ.
Bị Xích Thố trấn áp, linh hồn nó trong nháy mắt run rẩy, theo bản năng ma thú phát sinh sự sợ hãi. Xem ra Xích Thố bất kể là thuộc tính, huyết mạch hay là linh hồn, so với con Long Báo này đều mạnh mẽ hơn nhiều.
- Đi, mang ta rời khỏi nơi này. Ta sẽ cho ngươi lợi ích!
Vu Nhai đâu cần quan tâm nhiều như vậy, hắn trực tiếp mạnh mẽ khống chế.
Long Báo rên rỉ một tiếng. Lần đầu tiên từ lúc sinh ra nó cảm nhận được cảm giác bất lực. Nó không nghĩ ra vì sao nhân loại vừa rồi không phải quá cường đại này lại đột nhiên trở thành đáng sợ như vậy? Đặc biệt là vũ khí chớp hiện ngân quang trong tay hắn.
- Thất Tinh Ánh Nguyệt, chém...
Vu Nhai trực tiếp quay đầu báo lại, điên cuồng đánh ra một chiêu hồi mã thương. Kích kỹ của Thất Tinh Thần Kích chợt hiện trong bóng tối. Một ánh trăng khiến toàn bộ bãi chăn thả trở nên sáng rực. Chỉ đánh một đòn, sau đó Vu Nhai liền cưỡi Long Báo nhảy lên thật cao, chạy về phía lối ra của bãi chăn thả.
- Các ngươi vẫn ngẩn người ra đó làm cái gì? Ngăn cản hắn!
Nhìn thấy nhân loại nhảy qua đỉnh đầu, Dị Ma Tộc Vương lửa giận trùng thiên.
Nhân loại đáng chết này rốt cuộc làm thế nào, trong nháy mắt đã chinh phục con Long Báo cũng đáng chết kia? Còn có binh khí trong tay hắn rốt cuộc là thứ gì, thế nào từ trước đến nay chưa từng thấy qua.
- Gà đất chó ngói!
Vu Nhai bất tri bất giác ở dưới sự ảnh hưởng của Xích Thố, chiến ý mười phần, âm thanh mang theo sự khinh miệt và khí phách.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết xen lẫn tiếng nổ vang lên, lại phá vỡ hắc ám. Trong bóng tối, Thất Tinh Thần Kích giống như trở thành ngôi sao nổi bật nhất, hơn nữa còn là bảy ngôi sao duy nhất.
Chạy ra khỏi bãi chăn thả, Vu Nhai tiếp tục chạy ngược về hướng khu dân cư của Dị Ma.
- Nhanh lên. Báo cho tướng sĩ của chúng ta phía trước biết, nhất định phải cản hắn lại. Cho dù là ngăn chặn đường đi của hắn cũng được.
Dị Ma Tộc Vương điên cuồng hét lên, cưỡi Cuồng Địa Long đuổi theo. Đáng tiếc tốc độ của Long Báo cũng nhanh, nhiều nhất chỉ có thể duy trì một khoảng cách nhất định.
Điều này làm cho Dị Ma Tộc Vương tức giận thiếu chút nữa thì bốc khói. May là, phía trước còn có doanh địa tướng sĩ Dị Ma của bọn họ. Chỉ cần ngăn cản hắn ở nơi đó...
Vu Nhai cũng không biết thế nào lại xui xẻo như vậy. Hắn chọn đường đi, bao giờ cũng gặp đá chặn đường. Phía trước lại có mấy trăm tướng sĩ Dị Ma. Bọn họ đã nhận được tin tức, tập trung thành đội ngũ, giống như tường đồng vách sắt ngăn cản ở nơi đó.
Xung quanh vẫn là từng ngọn núi đá cao. Còn có ngọn núi cực lớn. Phía sau lại truy binh. Hắn chỉ có một con đường, giết...
- Ngao...
Vu Nhai tiến thẳng không lùi. Xích Thố thích nhất chính là loại cảm giác này, mà không phải giống như lần giống như giết chết ba gã Dị Ma tộc ở đống mảnh vụn Huyền Binh trước đó, không ngờ sử dụng nó tới ám sát. Trời sinh nó thích xung phong, thích chiến trường!
Ầm...
Thất Tinh Thần Kích mang khí thế bẻ gãy nghiền nát mọi thứ, chém xuống hơn mười tướng sĩ Dị Ma. Loại thánh binh cường đại giống như Thất Tinh Thần Kích, ở dưới thế giới Thiên Tội Uyên quá hiếm thấy. Nhưng số lượng người của đối phương thật sự quá nhiều. Lực lượng của Vu Nhai vẫn không đủ dũng mãnh, trong nháy mắt đã bị quấn lấy.
- Nhân loại, xem ngươi còn chạy trốn được nữa không!
Chỉ bị lưu lại một chút, đám người Dị Ma Tộc Vương phía sau đã rất nhanh liền chạy tới. Nếu như bị bọn họ bao vây, muốn trốn cũng khó khăn. Đáng tiếc a, ở đây không thể dẫn động, bằng không, dựa vào lực lượng dẫn động trực tiếp đánh ra một lối đi.
- Dẫn động không được, không phải còn có cắn nuốt sao? Thử xem!
Vu Nhai thì thào tự nói, chợt trong tay trái xuất hiện U Hoang Kiếm. Huyền khí vận chuyển, kiếm ý và sát tính của hắn bỗng nhiên dung hợp cùng U Hoang Kiếm. Đồng thời, dẫn động lực lượng của Thôn Thiên Kiếm. Dẫn động và cắn nuốt mở ra!
Ầm...
Ngay thời điểm Vu Nhai nghĩ rốt cuộc có thể cắn nuốt được bao nhiêu lực lượng, có thể mở một đường máu hay không, thế giới dường như yên tĩnh. Một lực lượng giống như đến từ hồng hoang không biết từ nơi nào truyền đến.
Trong nháy mắt, sắc mặt Vu Nhai đại biến. Hắn chợt mừng rỡ. Không ngờ ở đây cũng có thể Dẫn động Kiếm Ảnh Trận ?
Ầm...
Trong thế giới bóng tối, một đạo kiếm quang trong suốt phá tan mặt đất, nặng nề đập vào trên người Vu Nhai.
Chỉ có điều, xung quanh thật sự quá tối. Kiếm quang tới vừa nhanh vừa vội. Tất cả mọi người chỉ cảm giác được một lực lượng cường đại đột nhiên xuất hiện ở trên người Vu Nhai mà thôi, cũng không biết tại sao lại như vậy. Bọn họ chỉ cho rằng Vu Nhai đột nhiên bạo phát lực lượng cường đại nào đó.
Lực lượng dẫn động cũng không phải quá cường đại. So với lúc Vu Nhai ở trên Thiên Tội Pha dẫn động Kiếm Ảnh Trận, yếu hơn rất nhiều. Nhưng điều này là rất bình thường. Nơi này là Thiên Tội Uyên, có thể dẫn động Kiếm Ảnh Trận đã rất nghịch thiên.
- Không đúng. Lực lượng này cũng không phải từ phía trên truyền đến, là đến từ thế giới Thiên Tội Uyên!
Đúng lúc này, Vu Nhai đột nhiên mở to hai mắt nhìn. Vắn vốn cho rằng lực lượng dẫn động này là của Kiếm Ảnh Trận phía trên. Nhưng không nghĩ tới, khi hắn dung nạp lực lượng vào trong cơ thể, lại phát giác kiếm khí này khác hẳn với phía trên. Sau đó khi hắn lại dẫn động, cuối cùng phát hiện, lực lượng cũng không phải từ trên trời xuống, mà từ hướng song song hắn bắn qua.
- Hướng kia...
Vu Nhai sửng sốt một hồi, ánh mắt lại nhìn theo một hướng khác.
- Nhân loại, ngươi có chạy đằng trời...
Âm thanh của Dị Ma Tộc Vương lại xuất hiện ở phía sau người. Hình như Dị Ma Nhân chỉ biết câu Có chạy đằng trời này.
Vu Nhai không để ý đến hắn. Bởi vì dẫn động, thực lực của hắn tăng cường rất lớn. Tuy rằng không có cách nào giống như ở trên Thiên Tội Pha, đánh Độc Cô Cửu Dương đánh răng rơi đầy đất. Thậm chí hắn cũng không thật sự điều động lực lượng Thôn Thiên Kiếm. Tất nhiên cũng rất khó giết chết Dị Ma Tộc Vương đã là Hoàng Binh Sư đỉnh phong. Đặc biệt bên cạnh hắn còn có rất nhiều cao thủ. Nhưng mở ra một con đường vẫn không có vấn đề.
Ầm...
Vu Nhai cười lạnh một tiếng. Trong nháy mắt khi Dị Ma Tộc Vương vừa tới gần, một kiếm trực tiếp cắt ra ngoài, chém mười Dị Ma Nhân thành hai nửa.
Gió nổi lên, lực lượng của Phong Doanh tăng cường. Long Báo sớm có sự chuẩn bị bắn ra ngoài, rời khỏi lãnh địa của Dị Ma tộc.
- Đuổi theo. Tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn.
Dị Ma Tộc Vương mắt thấy sẽ đắc thủ, nhưng nhân loại đáng chết này không ngờ lại chạy thoát. Hắn không quan tâm có ra khỏi lãnh địa hay không, trực tiếp đuổi theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.