Hắn vận dụng Huyền Binh cũng càng thêm quen thuộc, biết làm sao có thể dùng ít sức, hơn nữa chiêu lại cũng siêu cấp lớn.
Thở hổn hển vài hơi, Vu Nhai lại uống thuốc hồi phục huyền. Không thể ở lại quá lâu ở địa bàn của quái nhân liêm đao, nhưng hắn cũng không thể lập tức rời khỏi. Hai đứa bé kia tuy rằng không có bất cứ quan hệ gì với hắn, nhưng nếu đã gặp, dù thế nào hắn cũng phải thử cứu bọn chúng ra một lần. Hắn tuy rằng không thích mạo hiểm, nhưng ở có vài thời điểm hắn cũng không phải lãnh huyết.
Nếu như không thử một lần, sợ rằng cả đời này lương tâm cũng sẽ không bình yên.
Đương nhiên, nếu đã biết sự lợi hại của loại quái nhân liêm đao, biết tất cả đều là sát thủ ám dạ, hắn phải chuẩn bị tốt tất cả. Hắn không phải đi chịu chết.
Sau khi hồi phục huyền khí, Vu Nhai lại cầm theo ba thi thể liêm đao quái nhân rời khỏi khu vực mảnh vụn Huyền Binh, tìm kiếm một hồi. Cuối cùng ở trên vách đá hắn tìm được một sơn động vẫn tính là bí ẩn. Hắn lấy bệ rèn ra, đồng thời lại lấy ra một ít nguyên liệu. Đó cũng không phải mảnh nhỏ Huyền Binh bên ngoài, mà là nguyên liệu lấy được lúc trước ở tiểu thành Thanh Man, tương đối thấp cấp.
Hiện tại Vu Nhai cần không phải là chất lượng, mà là tốc độ.
- Keng keng keng...
Vu Nhai mở thi thể quái nhân liêm đao, lấy ra những thứ khác hẳn nhân loại ở trên người bọn họ, sau đó bắt đầu rèn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619352/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.