- Ta nhất định phải...
- Đồ vô dụng, chỉ biết học sự cao ngạo của mẫu thân ngươi, lại không có một chút tự giác cao ngạo nào. Cao ngạo chân chính là ở dưới bất kỳ nghịch cảnh nào cũng phải cao ngạo, còn phải cao hơn người khác một cấp, cho dù đối phương có là thần.
Ngay thời điểm Độc Cô Cửu Dương nổi giận, đột nhiên có một giọng nói uy nghiêm truyền đến. Trong nháy mắt, mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương hơi run rẩy một chút.
Đồng thời, mọi người cũng theo giọng nói kia nhìn sang, liền thấy hai nam tử trung niên sóng vai đi tới. Trong đó một người dáng vẻ lạnh lùng giống như người khác đều thiếu nợ hắn mấy trăm vạn kim tệ. Rất nhiều người ở đây đều biết hắn là Độc Cô Chiến U. Một người khác, chính là người vừa nói, toàn thân mặc áo đen, không thêu bất kỳ vật gì, cảm giác giống như u linh.
Con ngươi Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền thoáng co lại, sau đó nhìn về phía Vu Nhai, rồi lại nhìn về phía nam tử trung niên kia.
Bộ dạng hai người có ba phần tương tự. Trên phương diện khí chất hiện tại cho dù nửa điểm cũng không giống. Nhưng lúc trước, thời điểm hắn mang theo khí tức tử vong chém ra bảy trảm, gần như là một khuôn đúc ra. Hai người biết người đến là ai.
Độc Cô Cửu Dương lại hoàn toàn không giống hắn, bất kể là trên phương diện khí chất hay là tướng mạo.
- Phụ thân!
Độc Cô Cửu Dương vừa định nổi giận, nhưng khi nhìn thấy người mới tới, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619339/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.