Trong mắt Độc Cô Cửu Dương chợt bạo phát ra tinh quang:
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Độc Cô Cửu Dương đương nhiên không phải không biết tên của cha mình. Chỉ có điều bình thường rất ít khi gọi, lại bị căn dặn tuyệt đối không được để lộ chuyện phụ thân là Các chủ U Linh Các.
Khi Vu Nhai nói ra, trong nháy mắt hắn cảm thấy có chút mờ mịt. Nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng. Hắn đã điều tra về Vu Nhai, nhưng không có người nào nói cho hắn biết phụ thân mà Vu Nhai đang tìm tên là Độc Cô Chiến Phong.
Trên thực tế, cũng không bao nhiêu người biết. Ai lưu ý chứ?
Trong lòng Vu Nhai đã định. Chuyện đã điều tra ra manh mối. Người muốn đối phó với mẹ con mình quả nhiên chính là thê tử nguyên phối của phụ thân kia, cũng chính là mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương. Đương nhiên, đúng như Độc Cô Cửu Dương nói, nếu như nữ nhân này muốn giết mẹ con bọn họ, đúng là đơn giản như như giết chết một con kiến vậy. Nhưng nàng không làm như vậy, mà dùng mọi phương pháp trục xuất bọn họ.
Xem ra là muốn lừa gạt phụ thân kia. Nữ nhân này sợ bị phụ thân biết được.
Chí ít, chỉ cần không phải giết chết mẹ con bọn họ, sẽ lưu lại cho chính nàng một con đường lui.
Mà khi nàng nhìn thấy thiên phú của Đồ cặn bã Vu Nhai quá cao, lại sợ sau khi trục xuất sẽ phát ra ánh sáng khác thường, cho nên trực tiếp phế bỏ. Nhưng nàng không nghĩ tới đã lưu lại manh mối là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619332/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.