Độc Cô Thanh Hải thở hắt ra một hơi. Tuy rằng Vu Nhai rất tà, nhưng khi nhìn nhìn nhầm, hắn cảm giác rất mất mặt. Tiểu tử này tốt nhất là giống như Độc Cô Cửu Huyền nói. Nhưng hiện thực đặc biệt tàn khốc. Thoáng cái đã bị chính hắn phủ nhân.
Độc Cô Cửu Tà nhún vai. Hắn đã từng xem thấy Vu Nhai ở dưới kiếm ý và sát tính không ngừng đi tới.
Độc Cô Cửu Huyền cười khổ, cảm giác có chút suy sụp. Độc Cô Cửu Tà tuy rằng khiếp sợ, nhưng hắn đã từng nhìn thấy Vu Nhai chiến thắng Độc Cô Cửu Tiên, thậm chí lĩnh giáo qua kiếm pháp của Vu Nhai. Nhưng Độc Cô Cửu Huyền thì không. Nàng chỉ có ba ấn tượng: Đưa thư tình, Chưởng Binh Giả lại quật cường thề không gia nhập vào Độc Cô gia. Còn có biểu hiện biến thái của hắn ngày hôm nay.
- Đúng rồi gia gia, làm sao bây giờ? Hắn chỉ là Kỳ Binh Giả, thật sự cho hắn kim bào sao?
- Ách...
Độc Cô Thanh Hải ngẩn người, dừng chân lại, hỏi:
- Hắn dung hợp chính là kiếm tâm gì vậy?
- Không biết, chúng ta cũng không thấy rõ. Chỉ thấy kiếm ảnh đột nhiên chớp động. Kiếm tâm cùng kiếm ý tàn sát bừa bãi, gần như bạo động. Cuối cùng Vu Nhai đi ra!
Độc Cô Cửu Huyền nói:
- Sau khi ra ngoài, chúng ta cảm giác kiếm tâm trong cơ thể chúng ta còn chưa dung hợp mang theo sự khiếp sợ, kích động. Dường như bất cứ lúc nào chúng cũng có thể rời khỏi thân thể. Đặc biệt là thời điểm Độc Cô Nhai dung hợp.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619321/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.