Trời ạ, cũng không biết Tàng Binh Các của bọn họ ở chỗ nào? Tàng Kiếm thì xem như thôi đi. Tạm thời lấy thực lực của mình không trộm đi được. Tàng Binh Các lại khác. Độc Cô gia chỉ coi trọng kiếm, nhưng chung quy vẫn thu thập, tàng trữ các Thần Binh khác, hơn nữa không phải quá coi trọng. Mất vài món chắc hẳn sẽ không để ý đến.
Nghĩ tới đây, Vu Nhai thiếu chút nữa thì chảy nước bọt xuống.
- Thôn Thiên Kiếm đáng chết. Đến nơi này, ngay cả run rẩy cũng không dám. Ta cũng không tin không cảm ứng được một chút khí tức Thần Binh nào!
Vu Nhai không nhịn được, trong lòng thầm oán giận. Đương nhiên, hắn cũng chỉ suy nghĩ ở trong lòng. Hắn cũng không dám thật sự để cho Thôn Thiên Kiếm đi ra.
Hình Kiếm Các chính là một tòa cung điện cực lớn, thậm chí còn lớn hơn so với tòa cung điện ở sâu trong dãy núi sương mù kia rất nhiều. Ở bên ngoài, phía trước là một quảng trường cực lớn. Giữa quảng trường có cắm một thanh kiếm lớn, dường như đó là hình ảnh phóng đại của thanh kiếm lớn ba thước trước đó. Thanh kiếm này lớn chừng hơn trăm thước. Chỉ có điều bộ dạng cả nó lại tương tự với thanh kiếm lớn ba thước kia, dường như muốn nói Ta rất bình thường!
Nếu Hình Kiếm Các là nơi để trừng trị kẻ có tội, tất nhiên sẽ có vẻ áp lực khác thường. Mỗi người chấp pháp của Hình Kiếm Các đều có gương mặt giống như bị nghẹn phân. Vừa nhìn thấy Độc Cô Chiến U, bọn họ cũng chỉ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619307/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.