Hiện tại ta cho ngươi cơ hội này. Chỉ cần ngươi đột phá Hoàng Binh Sư, chúng ta đỡ thêm của ngươi một kiếm. Nếu như chúng ta thật sự chết ở dưới kiếm của ngươi, không truy cứu chuyện ngày hôm nay nữa. Chúng ta chết cũng không có gì để nói. Nhưng nếu không nhận tội đi.
Mọi người ngơ ngác nghe hắn nói.
Đây là ý gì?
Trong lúc nhất thời, mọi người còn chưa suy nghĩ ra được.
- Hiện tại ta cho ngươi một giờ, đột phá Hoàng Binh Sư!
Độc Cô Cửu Tiên có chút đắc ý nói.
Một giờ đột phá Hoàng Binh Sư. Hắc hắc, sao có thể như vậy được. Cho dù đạt được đỉnh phong cũng không có khả năng. Hoặc là nói tỷ lệ này thấp tới mức đáng thương. Huống hồ hiện tại Vu Nhai rõ ràng còn rất yếu ớt. Dưới tình huống huyền khí không đủ, hắn đột phá như thế nào?
Vô sỉ, quá vô sỉ. Từ lúc nào Độc Cô gia biến thành vô sỉ như vậy?
Lúc này mọi người bắt đầu hiểu ra được ý tứ của Độc Cô Cửu Tiên.
Ta nhổ vào. Lấy gia pháp làm chỗ dựa, sau đó còn nói đây là cho Vu Nhai cơ hội, giống như các ngươi giỏi lắm vậy. Nhưng vừa rồi bọn họ là ba người liên thủ, mà vẫn thất bại.
Đương nhiên, nếu quả thật muốn vô sỉ như vậy, thật ra cũng không sơ hở gì. Vu Nhai quả thật có tội trạng. Ba người bọn họ liên thủ bắt tội nhân như vậy cũng không có gì đáng trách. Ví dụ như quan binh bắt người, sẽ không cần một đấu một, trực tiếp xông lên.
Chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619272/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.