Từ từ, một huyễn thể thủy tinh bay ra, giống như Huyền Binh bản mạng của Thủy Tinh vậy.
Tim Vu Nhai không nhịn được chợt tăng nhịp đập...
Thời điểm mấu chốt nhất đã đến. Chỉ nghe thấy một tiếng động nhỏ vang lên. Huyễn thể thủy tinh do tiểu thú chế tạo ra đột nhiên biến thành ánh sáng mãnh liệt. Khi tia sáng kia ảm đạm xuống, trong nháy mắt, mắt Vu Nhai dán chặt vào phía trước huyễn thể thủy tinh.
- Thành công rồi, Vu Nhai. Ta đã nhìn thấy ngươi.
Đột nhiên, trong phòng truyền đến giọng nói của Thủy Tinh.
Đúng vậy, ở trong phong thư vừa rồi, Thủy Tinh nhắc đến chuyện này. Vu Nhai gần như không thể tin được. Nhưng tình huống lại đang diễn ra trước mắt, hắn không tin cũng không được. Đồng thời hắn vô cùng hưng phấn. Hắn vốn tưởng rằng phải rất lâu, rất lâu mới có khả năng gặp lại Thủy Tinh. Không nghĩ tới, không nghĩ tới ở thế giới này lại có dị bản của điện thoại như vậy.
- Ngốc tử, lại ngây ra đó làm gì. Cũng không có nhiều thời gian đâu.
Giọng nói của Thủy Tinh bĩnh thản giông như u linh, nhưng lắng nghe kỹ lại có thể nghe ra âm rung bên trong. Nàng cười nói:
- Ở khoảng cách xa như vậy, ngay cả ta cũng không thể xác định có thể kiên trì được bao lâu!
- Có thể tháo mặt nạ xuống hay không?
Vu Nhai đột nhiên nói.
- Nhưng ta cũng muốn nhìn thấy ngươi.
Thủy Tinh trả lời, nhưng vẫn tháo chiếc mặt nạ xuống. Nàng chính là nữ hài hai mắt bị mù đáng thương.
Vu Nhai trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619248/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.