Như vậy chẳng qua là biết muộn hơn một chút mà thôi. Đường đường là nghiệp đoàn võ học, chẳng lẽ tàng thư còn ít hơn so với sách trong thư viện Bắc Đấu?
- Nếu như vậy, ta đây trở lại phục mệnh.
Vu Nhai không nói hai lời, xoay người rời đi.
- Chờ một chút!
Lữ lão đột nhiên kêu một tiếng:
- Ta hình như nhớ có sách như vậy, nhưng không nhớ rõ ràng. Ai, già rồi. Nếu có bí mật của Ma Điển kích thích một chút, nói không chừng sẽ nghĩ ra.
- Ma Điển lại ở trong này. Ngài có thể tùy tiện xem.
Vu Nhai không biết phải nói gì nữa. Lão gia này lúc còn trẻ chắc hẳn cũng là một người ham mê võ nghệ. Hắn cũng không nói nhiều lời vô ích, trực tiếp ném Thần Huyền Khí Điển ra. Dù sao lão xem cũng không hiểu, lại không dám nhìn.
Vu Nhai mười phần phấn khích
Quả nhiên giống như Nghiêm Lôi, Lữ lão nhìn mấy lần vội vàng khép lại, nói:
- Huyền Binh bản mạng của ngươi thì sao?
- Ở chỗ này!
Vu Nhai gọi Huyền Binh Điển ra. Càng che giấu lại càng chứng tỏ có bí mật.
- Đưa cho ta xem.
- Lữ lão nói đùa. Đây chính là Huyền Binh bản mạng của ta. Huyền Binh bản mạng đấy. Cho lão xem, nếu như lão trực tiếp bóp nát ta chẳng phải sẽ chết sao? Lão là người thế nào với ta chứ? Ta lại không tin được lão.
Vu Nhai trả lời. Huyền Binh Điển nhìn như cục gạch, nhưng cầm ở trong tay người khác, đặc biệt là trong tay loại cao thủ như vậy, không chừng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619246/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.