Bên ngoài, tất cả Địa Yểm Thú đã phát huy tác dụng, che giấu rất sâu khí tức bọn họ.
- Các ngươi làm gì? Các ngươi muốn tạo phản sao? Đừng quên thân phận của các ngươi!
Con ngươi chợt co lại. Nếu như bây giờ còn không đoán được chuyện gì xảy ra, vậy các kỵ sĩ dự bị này không phải sơ suất, mà là ngu dại. Hắn kinh sợ ngây người. Biến hóa này chuyển quá nhanh.
- Thân phận của chúng ta sao? Thật đáng tiếc. Ta không phải là Sử Đại Bằng, nhưng đao này thật ra đúng là của hắn.
- Cái gì, các ngươi không phải là kỵ vệ Bắc Đấu sao?
- Đã quá muộn rồi. Huye hiệu kỵ sĩ dự bị của các ngươi, ta muốn.
Vu Nhai khẽ quát một tiếng, các cao thủ xung quanh đột nhiên bước về phía trước một bước. Khí tức cường đại ép bốn gã kỵ sĩ gần như không thở nổi.
- Ngươi là ai? Ngươi biết chúng ta là người nào không?
Kỵ sĩ dự bị thói quen sử dụng thân phận đè người nói.
- Ta là ai sao? Vậy các ngươi là ai?
Vu Nhai nhún vai, chậm rãi nói:
- Ta chính là kỵ sĩ dự bị tương lai. Các ngươi là kỵ sĩ dự bị bị đào thải. Động thủ!
...
- Ha ha, Lưu kỵ trưởng. Số lượng bốn kỵ sĩ dự bị của ngươi, người ta muốn. Chỉ có điều rất kỳ quái, mấy người này làm sao lại không cảnh giác như vậy. Lẽ nào thủ hạ kỵ sĩ dự bị của Lưu kỵ trưởng ngươi chính là phế vật như vậy?
Hạng Phi cười ha ha.
Sau khi Lưu Hàn Trạch nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619225/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.