Chiến trường, có ý gì?
- Tần Song, hắn nói chiến trường là thế nào?
- Ta cũng không biết. Chỉ có điều nếu như là chiến trường, sợ rằng chỉ cướp những người khác trong tổ 16 của bọn họ là chưa đủ. Phải cướp càng nhiều tổ hơn!
Tần Song phán đoán.
- Mà nếu quả thật không phải như vậy, chẳng phải sẽ mắc tội danh cướp bóc sao?
Tâm chí Đoạn Giáp cũng dao động.
- Ngươi cảm thấy chỉ có mấy người như chúng ta, có khả năng đánh thắng được kỵ sĩ Huyền Điện dự bị sao? Trước đó bọn họ cường đại thế nào ngươi cũng thấy qua.
Tần Song thản nhiên nói.
- Chí ít chúng ta không làm được. Nhưng đám người Vũ Qua, Dạ Tình và Vu Nhai có thể đi. Nơi này là chiến trường, tổ trưởng Vu Nhai làm như vậy chính là cho chúng ta cơ hội, cho chúng ta cơ hội đánh bại kỵ sĩ Huyền Điện.
- Nhưng bọn họ là đi ăn cướp, ngăn cản người ở bên ngoài. Đến lúc đó, mục tiêu của kỵ sĩ Huyền Điện không phải càng rõ ràng hơn sao? Thả bọn họ tiến vào, đến lúc đó hỗn chiến xảy ra, không phải càng thuận buồm xuôi gió hơn sao?
Đoạn Giáp nói, mọi người cũng gật đầu.
- Tổ trưởng Vu Nhai sợ rằng ngay cả mọi người cũng muốn cướp!
Ánh mắt Tần Song chớp động vài cái.
...
Trong rừng rậm tối đen, sáu nhân ảnh nhanh chóng hành động. Trước đó đã nói qua, Dạ Tình thông minh lại cẩn thận, Nghiêm Sương cũng thế. Nếu như Tần Song có thể nghĩ thông suốt, các nàng cũng có thể. Chỉ có điều còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619204/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.