Vu Nhai cười một cách bỉ ổi, chợt ôm lấy Thủy Tinh vào lòng.
- Bỏ ra, có người ở đây!
- Hai người lùn này đều đang si mê rồi. Cho dù chúng ta đi đến trước mặt bọn họ, mắt bọn họ cũng giống như mù thôi!
Vu Nhai thoáng cười nói. Thủy Tinh nhìn hai người lùn phía xa một chút. Cũng không biết Vu Nhai cho bọn họ thứ gì, hai người liền trực tiếp phát điên, cả ngày ngồi ở chỗ đó, giống như hóa đá.
Nàng cẩn thận đi tới, dựa vào trong lòng Vu Nhai. Nàng làm sao không muốn nếm thử cảm giác có một nơi để dựa dẫm. Mấy ngày qua lòng nàng chưa từng thả lỏng. Chỉ có điều gia hỏa này thật khiến cho người ta có cảm giác không đáng tin cậy.
- Tiểu tử dưa hấu lớn, ta nhịn ngươi đã rất lâu rồi!
Ngay thời khắc mấu chốt này, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một giọng nói thâm trầm quỷ dị. Hai người giật mình tách ra. Sau đó bọn họ liền thấy một người béo mập toàn thân chật vật, dính đầy máu tươi xông ra, bộ dạng giống như ác quỷ.
- Hồng thúc thúc!
Hai mắt Thủy Tinh mở to nhìn nói.
- Đại tiểu thư không có việc gì là tốt rồi. Hù chết lão Hồng ta!
Người tới chính là Hồng Đại Bảo. Lúc đó hắn ở dưới núi U Hoang ngửi được khí tức của Thủy Tinh mới tìm qua. Đáng tiếc tìm rất lâu cũng không có tìm được. Thật vất vả hắn mới tìm được manh mối do Vu Nhai và cha con Khắc Lạp Phu lưu lại, sau đó một đường đuổi qua.
Trong lúc đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619167/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.