- Cho dù có thể tìm được, cũng không nhất định thích hợp với ở đây. Ta cảm giác ma thú hắc ám ở đây đều mang theo ma tính siêu cường. Đến lúc đó đừng nói là tìm được thứ chúng ta muốn, chúng ta sợ rằng đã thật sự đi đời nhà ma rồi.
Khắc Lạp Phu lại suy sụp nói.
Khắc Lạp Ngạo phiền muộn, nhỏ giọng thầm thì:
- Ta luôn cảm thấy tiểu tử họ Vu so này giảo hoạt hơn bất kỳ người nào khác. Vì sao tiền bối kia chỉ tìm hắn mà không tìm chúng ta. Dù thế nào năng lực rèn của chúng ta cũng cường đại hơn hắn. Lão nhân, ta thật sự không hiểu...
Lời còn chưa nói hết, hắn đã ngây người.
- Lão, lão, lão...
- Lão cái bà ngoại à. Ta có già như vậy không? Ngươi có phải cả ngày chỉ mong ta chết già hay không?
Khắc Lạp Phu tức giận nói.
- Mau nhìn đi. Nơi đó hình như là nhân loại!
Khắc Lạp Ngạo kêu lên.
- Nhân loại nào?
Khắc Lạp Phu xoay đầu lại, chợt kinh sợ thiếu chút nữa cằm cũng rơi xuống.
- Mau đuổi theo!
Hai người lùn điên cuồng lao ra. Tuy rằng sương mù màu đen khiến người ta đưa tay không thấy được năm ngón, nhưng bạch quang phía xa kia lại nhìn thấy rất rõ ràng. Sau đó bạch quang giống như hình người kia đột nhiên từ phí xa chạy tới. Bạch quang hình người càng lúc càng gần. Từ phía xa nhìn như sẽ đuổi tới...
- Gào...
Tiếng rống giận gần như khiến hai người chấn động choáng váng.
Khắc Lạp Phu lập tức dừng bước lại:
- Ma thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619155/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.