Vu Nhai cảm giác Tiểu Mỹ phát dục thật sự rất không thích hợp. Hình như còn lớn hơn của Tiễn Linh. A ni đà phật, Tiểu Mỹ thật ra còn nhỏ.
- Vu Nhai, ngươi còn chưa nói cho ta biết, U Hoang kia có bộ dạng thế nào?
Vũ Qua nhìn hắn nói.
Đối với hành động Vu Nhai ôm Dạ Tình vừa rồi, hắn có chút bất mãn. Chỉ có điều đó là tình cảm giữa các chiến hữu, hắn vẫn hiểu được. Tuy rằng hắn cũng rất muốn thể hiện một chút tình cảm chiến hữu với Dạ Tình.
- Lúc đó ta không chú ý nên không thấy rõ!
Vu Nhai hờ hững nói:
- Cảm ơn sự trợ giúp của ngươi. Chờ sau khi ta ra ngoài nhất định sẽ hoàn trả ân tình lại cho ngươi. Có lẽ ba tháng sau chúng ta có thể đường đường chính chính đánh một trận. Ta giết chết Hoàng Binh Sư cũng không phải là ngẫu nhiên.
- Được, chỉ có điều ta càng mong ngươi có thể nhớ ra U Hoang là ai hơn!
Vũ Qua nói.
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. May là hắn không thích Thủy Tinh. Nếu không chắc hẳn mỗi ngày đều phải đại chiến với gia hỏa này, Nhìn Vu Thiên Tuyết và Vu Tiểu Dạ, Vu Nhai không nhiều lời. Các nàng biết mình chắc chắn ra, tất cả sẽ khá hơn.
- Mượn kiếm huynh, đại ân đại đức này, ta thật không biết phải báo đáp thế nào!
Vu Nhai đi tới trước mặt Mượn kiếm huynh nói.
- Không thể nói vậy. Ta chỉ hứng thú khai quật bất kỳ cao thủ nào trong những người bình thường, để Thiên Binh Sư tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619152/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.