Hắn biết, chỉ cần ý thức của hắn có chút không kiên định, đó chính là cái chết. Thậm chí hắn hóa thành vong linh, trở thành nguyên liệu của Tuyết Minh Hỏa. Lúc trước hắn quá đề cao mình, quá coi thường nỗi thù hận của người lùn phản nghịch.
Muốn sống sót, như vậy phải kiên trì, chế luyện huyền tinh biển sâu ra tới.
Hít một hơi thật sâu, Vu Nhai ném tất cả tạp niệm đi. Nhìn một chút huyền tinh biển sâu tách ra từ miếng huyền tinh biển sâu cực lớn, hắn lấy từ trong nhẫn không gian ra vài trang bị có phẩm chất không tồi, cũng chính là vài thứ rác rưởi, Khắc Liệt Luân Tư đã nói tới lúc trước, cũng chính là những thứ cướp được từ trên người Lý Thân Phách.
Trước không phải nói không hợp thân sao? Như vậy hiện tại cứ dùng huyền tinh biển sâu để gia cố, sử dụng huyền tinh biển sâu dung hợp vào, biến chúng trở thành vừa người. Hiện tại Vu Nhai ngoại trừ làm như vậy ra, cũng không có lựa chọn khác. Hắn cố gắng tập trung không chú ý với những oán khí bên ngoài.
Ầm...
- Lại đột phá!
Trong hỏa diễm màu trắng, Vu Nhai thì thào tự nói.
Đây đã là lần đột phá thứ hai từ sau khi hắn tiến vào Tuyết Minh Hỏa. Thời gian chỉ mới mười một ngày. Mười một ngày liền đột phá hai đoạn, loại tốc độ này có thể không khiến cho những người cấp thấp thấy dọa người, nhưng lúc này hắn đã là Linh Binh Sư.
- Bình quân năm ngày đột phá một đoạn. Nếu có thể duy trì...
Vu Nhai cảm thấy mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619112/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.