- Đây là nhẫn không gian. Cuối cùng ta đã có một chiếc nhẫn. Có cần phải trả lại cho Dạ Tình hay không? A, chắc hẳn nàng cũng không thèm để ý món đồ chơi nhỏ như thế này.
Vu Nhai nhìn chiếc nhẫn lại chảy nước miếng. Quá cần. Cả ngày cõng trên lưng một thanh trường kích, hai thanh kiếm cũng không tốt. Đổi lại nếu ở cổ đại kiếp trước, có lẽ có người nói hắn là hiệp khách. Nhưng ở trong đại lục Thần Huyền, ngươi mang Huyền Binh chính là một tay mơ.
- Không biết không gian trong đó lớn tới mức nào? Vật phẩm của nhiệm vụ bên trong là cái gì nhỉ?
Vu Nhai cười nói.
Chợt hắn sử dụng ma pháp nhập môn có được sau khi vòng hắc ám tỉnh lại... A, cũng chính là đưa tới chút linh khí thiên địa. Thứ này chỉ cần có phương pháp, ý thức người cường đại cũng có thể sử dụng được!
Một không gian hiện ra ở trước mặt Vu Nhai.
Khi Vu Nhai đưa ý thức vào, thiếu chút nữa thì máu mũi phun loạn. Hắn không thấy vật phẩm của nhiệm vụ đâu, chỉ có điều thật ra lại nhìn thấy không ít thứ có màu sắc rực rỡ. Không gian chợt hiện khiến mắt hắn muốn bị mù. Một trang phục của nữ nhân. Còn nữa, trong một góc nhỏ có… áo ngực và nội y...
Cho đến lúc này Vu Nhai mới biết được hóa ra nội y của nữ nhân đại lục Thần Huyền cũng có dạng như thế.
- Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn...
Trong lòng Vu Nhai thầm niệm, thật vất vả mới dời được ánh mắt ra chỗ khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619086/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.