- Đúng vậy, chủ nhân. Thanh Giác Tê rất không đoàn kết. Rất nhiều ma thú ôn hòa đều không đoàn kết.
Phong Doanh vị chuyên gia ma thú này lại lên sàn.
- Chỉ cần bọn chúng đoàn kết lại, cho dù là ma thú ngũ giai cũng không dám làm loạn, là một trong mấy loại vật cưỡi mạnh nhất. Thanh Giác Tê cũng có thời điểm đoàn kết. Đó chính là khi trong quần tộc của chúng xuất hiện Vương.
Ma thú là ma thú. Không thể dùng động vật kiếp trước để quan sát!
- Răng Lớn, ném bánh răng của ngươi ra, cắt quần tộc này thành hai nửa. Lữ huynh, huynh phối hợp với Huyết Lệnh đại ca, một công một thủ cắt ngang phân nửa đang xông loạn kia. Tiễn Linh yểm hộ bọn họ. Thủy Tinh theo hướng ta chỉ, công kích cho ta. Lập tức công kích cho ta. Liệp Thủ, theo ta đi phục kích!
Vu Nhai dần dần có phong thái của đội trưởng. Mấy ngày nay, tất cả đều do hắn chỉ huy.
- Được!
Sáu người đồng thời đáp.
- A, mở ra cho ta!
Răng Lớn gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Ném bánh răng cực lớn giống như ném đĩa bay ra ngoài. Trong nháy mắt, giống như suy nghĩ của Vu Nhai. Đám Thanh Giác Tê lập tức bị chia cắt thành hai nửa. Vô số Thanh Giác Tê chạy loạn giống như con ruồi không đầu. Đội ngũ vốn chỉnh tề trở nên hỗn loạn.
Đúng vào lúc này, Lữ Nham và Huyết Lệnh di chuyển tới, cưỡi vật cưỡi của bọn họ, vọt vào.
Trong khoảng thời gian này Huyết Lệnh tiến bộ rất lớn, đã từ Tướng Binh Sư nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619052/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.