Sắc mặt U Hoang Kiếm Linh vẫn đen như vậy, chậm rãi nói:
- Thuốc đã ngoài tứ giai sẽ không có thời hạn. Tối đa chỉ có một chút dược tính bị mất đi. Nhưng trong vòng mấy trăm năm, tuyệt đối không thành vấn đề!
Lại học thêm được một chút kiến thức.
Vu Nhai lơ đễnh, nuốt xuống. Chỉ trong nháy mắt, mắt hắn muốn lòi ra.
Thật sự không bị hỏng chứ?
Trong nháy mắt khi Huyền Lăng Đan vào cơ thể, Vu Nhai dường như cảm giác nuốt một máy cối xay thịt vào vậy. Toàn thân hắn co rúm.
Ngay khi đầu óc hắn đang suy nghĩ lung tung, một khí tức cực lớn bạo phát. Dường như có vô số cối xay thịt xông vào lục phủ ngũ tạng của hắn...
- Không nên suy nghĩ nhiều. Vận chuyển huyền công!
Không cần U Hoang Kiếm Linh nhắc nhở, Vu Nhai đã theo bản năng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, thoáng cái đã hóa giải được một chút. Nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ. So với nỗi khổ như thế, những lần bị thương trước đây quả thực không đáng kể tới.
- Phá huy chưởng ngự tùy tâm của ngươi, tập trung tinh thần, quan sát tướng khí của ta!
Binh Linh có thể cho chủ nhân tuyệt kỹ, lại không thể cho chủ nhân kinh nghiệm và mức độ quen thuộc, giống như chưởng ngự tùy tâm.
Nếu như Vu Nhai không có Thần Huyền Khí Điển, hắn gần như không có khả năng đạt được thành tựu như hôm nay. Phong Doanh, Xích Thố và U Hoang đều không giúp được hắn. Tướng khí cũng giống như vậy.
Vu Nhai cắn chặt răng, thoáng đưa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619040/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.