Khi đó Vu Nhai đang giận dữ giết người, vì Khu Phong Thứu mà đối tịch với tiểu thư Quan gia, biểu hiện rất anh dũng.
- Vậy ngươi tới tìm ta, khẳng định có mục đích nào đó?
Vu Nhai nhích chiếc ghế mây lại phía sau, để thân thể thoải mái hơn một chút sau đó mới hỏi.
Hắn có phần hiểu được vì sao Dạ Tình không tức giận. Không phải bởi vì Vu Nhai nhận được giáo huấn, mà là nữ nhân trước mắt này nhìn như rất dễ nói chuyện thật ra trong lòng lại cao ngạo hơn so với bất kỳ người nào khác. Nàng căn bản không để Vu Nhai vào trong mắt, không để ý bất kỳ lời đồn đại nào vào trong mắt. Dường như toàn bộ tiểu đoàn Tinh Binh và nàng đều không ở trong cùng một thế giới vậy.
- Hay là trước hết hãy nói một chút về mục đích của ngươi đi. Tổ trưởng tổ Kỳ Binh. Lấy tính cách của ngươi, ta không tin ngươi sẽ bởi vì mấy câu nói tùy tiện của ta lúc trước mà chạy tới xông vào Tham Lang Doanh!
Dạ Tình cầm lấy chén trà trước người, cười nói.
Vu Nhai cảm thấy bất đắc dĩ. Nói chuyện với nữ nhân trước mắt này thật là mệt.
Cái gì mà người xuyên qua mang khí tức vô hình khiến tất cả bị chấn động chứ?
Hắn nhún vai một cái nói:
- Ta muốn tìm Nghiêm Sương. A, nàng còn chưa quay về tiểu đoàn Tinh Binh sao?
- Sương tỷ tạm thời có việc gấp, chắc hẳn phải qua một thời gian nữa mới có thể trở về.
- Chuyện rất đơn giản. Ta có lá thư muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619031/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.