Chương trước
Chương sau
Chính vì dừng lại một chút như thế, song giản của Tần Song đã lao tới, trực tiếp đập vào phía trên vai phải của hắn. Tuy rằng cuối cùng Vu Nhai đã kịp phản ứng, rời đi rất nhanh, nhưng trên vai vẫn rịn máu tươi. Vết thương vừa vặn lại đả thương.
- Thấp đoạn chính là thấp đoạn. Căn bản không thể thắng được Tần Song.
- Thật may, có Tần Song đứng ra, nếu không Tham Lang Doanh chúng ta sẽ mất hết mặt mũi.
- Không biết tự lượng sức mình. Tự cho rằng có chút thủ đoạn đã muốn làm gì thì làm sao?
Đám tinh binh của Tham Lang Doanh cuối cùng cũng thở phào một cái. Tham Lang Doanh cũng có vinh quang của mình. Người nào dám cả gan khiêu chiến với vinh quang của bọn họ, tất nhiên không có người nào có thiện cảm với hắn. Hơn nữa người này còn là kẻ vô sỉ trong tổ Kỳ Binh kia.
- A, ngươi xem, hắn dường như còn đang cười!
- Tiểu tử này không phải đã phát điên rồi chứ?
- Sẽ không đâu. Lần trước, trận chiến đấu giữa hắn cùng với Tiếu Ly, ta đã từng xem qua. Chỉ cần hắn cười rộ lên, sẽ có chiêu thức vô sỉ sắp phát ra. Nhanh nhắc nhở Tần Song, bảo hắn cẩn thận đối với đồ vô sỉ này.
Có người cúi đầu thầm nói.
Vu Nhai không biết sự vô sỉ của hắn lại khắc sâu ở trong lòng mọi người trong Tham Lang Doanh như vậy. Lúc này hắn quả thật có lĩnh ngộ mới.
Vì sao Tướng Binh Sư được xưng là Tướng Binh Sư. Đó là vì tướng giả, khí thế chưa từng có từ trước tới nay. Ở trong tầng thứ này, không phải chỉ có tôi luyện huyền khí, còn phải tôi luyện tướng khí. Chỉ có tướng khí tu luyện tới trình độ nhất định, mới có thể ngưng tụ ra Binh Linh.
Muốn ngưng tụ ra Binh Linh, sẽ cần có tướng khí cường đại hơn. Nếu chỉ cần lượng huyền khí đạt tiêu chuẩn, như vậy còn xa mới đủ. Khả năng ngưng tụ ra Binh Linh rất ít. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Linh Binh Sư khó đạt tới như vậy.
Tướng khí cũng không giống nhau. Nói thí dụ như chủ nhân trước của U Hoang Kiếm Linh. Tướng khí cuả hắn không thể là tiến thẳng không lùi, mà nhất định cùng phủ định của tiến thẳng không lùi, có thể là ám sát không sợ sinh tử. Chủ nhân trước của Phong Doanh có thể là vĩnh viễn đi tới, gió thổi không ngừng. Hắn không quan tâm gặp phải bao nhiêu chướng ngại cũng sẽ vượt qua tất cả, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Thần Huyền Khí Điển đệ tam trọng có tên là Tướng Phăng Lăng Vân. Huyễn ảnh này cũng không cho hắn tu luyện cái gì. Chỉ là đứng ngây người mà thôi. Điều này khiến Vu Nhai không hiểu ra sao cả. Bây giờ hắn muốn đứng lên, huyễn ảnh kia hình như khiến tâm thần hắn chấn động.
- Xích Thố, nổ cho ta!
Hiện nay tinh binh có thể sử dụng, trực tiếp nhất, rất có khí thế là thuộc về Thất Tinh Thần Kích.
Oong.
Một tiếng động vang lên. Trường kích tứ giai chấn động không ngừng. Bên trong Huyền Binh Điển, Thất Tinh Thần Kích dường như cảm nhận được sự lột xác của Vu Nhai, cũng chấn động thay. Trong nháy mắt đó dường như nó muốn rời khỏi Huyền Binh Điển. Vu Nhai khẽ nói:
- Lát nữa có lẽ sẽ có cơ hội cho ngươi ra trận.
- Đây là... Làm sao có thể như vậy được?
Nếu Tần Song đã khiến Vu Nhai bị thương, hắn sao có thể buông tha cho một cơ hội có thể đánh rắn giập đầu như vậy. Nhưng trong nháy mắt đó ngay khi hắn tới gần Vu Nhai, tâm thần hắn chấn động theo, cả người cũng dừng lại một chút.
Vu Nhai ung dung vòng qua bên cạnh. Phong Tung Bộ khiến hắn xuất hiện ở mặt bên. Khi Tần Song kịp phản ứng, mũi kiếm đã ở trên cổ hắn!
- Ta thắng, có chút may mắn!
Vu Nhai thoáng cười nói.
Thật ra đây là lời nói thật. Nếu không Tần Song cho rằng hắn chỉ có thực lực Tướng Binh Sư nhất đoạn không có khả năng nắm giữ tướng khí, căn bản sẽ không lỗ mãng như thế. Chí ít hắn sẽ lại bạo phát tướng khí, dự phòng Vu Nhai phản kích mới đúng.
- Thua chính là thua. Không cần kiếm cớ cho ta. Khinh địch chưa bao giờ là lý do.
Tần Song bình tĩnh lắc đầu, nhận thua rất thản nhiên. Hắn quay đầu lại nói:
- Ngươi rất đáng sợ. Hy vọng ngươi có thể đi xa hơn, hi vọng lại có thể đấu với ngươi trên Linh Binh Sư!
- Sẽ có cơ hội!
Lần đầu tiên Vu Nhai có thiện cảm đối với chiến sĩ Tham Lang Doanh.
- Dạ Tình hình như vẫn ở trong cốc phía trước Tham Lang tu luyện!
Tần Song gật đầu, thu hồi song giản, xoay người đi về phía tòa nhà trước mặt. Đột nhiên, hắn dừng lại một chút:
- Ngươi không thể nói cho ta biết, ngươi tu luyện tướng khí thế nào sao?
- Ách...
Vu Nhai ngây người, tướng khí của hắn có một nửa là đến từ trong huyễn ảnh của Thần Huyền Khí Điển, một nửa kia lại đến từ Xích Thố. Quỷ biết hắn phải nói như thế nào.
- Xin lỗi, ta đường đột rồi!
Tần Song lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước.
- Người làm tướng: Trí, tín, nhân, dũng, nghiêm!
Vu Nhai đột nhiên thốt ra năm chữ, sau đó cũng không quay đầu lại đi về phía Tham Lang cốc Tần Song vừa chỉ. Nếu quỷ biết, liệu có thể cười đến rụng răng hay không? Đây hình như là lời diễn thuyết của một vị tướng quân kiếp trước. Hắn chỉ tùy tiện lừa dối mà thôi!
- Trí, tín, nhân, dũng, nghiêm!
Tần Song ngẩn người, sau đó chợt xoay người lại, hướng về phía Vu Nhai thi lễ một cái, thận trọng nói:
- Đa tạ chỉ điểm.
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái, tiếp tục đi về phía trước. Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn bước chân vào trong Tham Lang Cốc. Địa hình cứ điểm này vốn rất nhiều núi. Trong tiểu đoàn Tinh Binh gần như đều do các ngọn núi cao thấp khác nhau tạo thành. Ở chỗ này, sơn cốc là chuyện rất bình thường.
- Ngươi chính là Vu Nhai. Không ngờ ngươi có thể đánh bại Tần Song. Có chút tài năng. Chỉ có điều ngươi dừng ở đây thôi. Dạ Tình không phải người mà loại kỳ binh đê tiện như ngươi có thể nhúng chàm!
Ngay chớp mắt khi Vu Nhai tiến vào Tham Lang Cốc, Sát khí hiện ra – mãnh liệt!
Tinh binh Tham Lang đã rơi vào trong tình trạng khó tin, không thể tưởng tượng nổi. Ngay cả khi Vu Nhai đi về phía Tham Lang Cố, bọn họ cũng không có phản ứng.
Tần Song đã thất bại. Cũng không biết hắn bại thế nào. Nếu như không phải tin tưởng vào nhân phẩm của Tần Song, mọi người còn tưởng rằng thời điểm Tần Song sắp tiêu diệt hắn, kẻ vô sỉ đáng chết này đột nhiên kêu lên Ta cho ngươi mấy trăm vạn kim tệ!
Tần Song cùng hắn không biết đã nói gì đó, sau đó còn hướng về phía hắn cung kính cúi đầy.
Tần Song lại là con cháu Tần gia ở Giản Lĩnh. Tần gia cũng không ít người, nhưng tu luyện giản rất khó khăn. Người có thể dùng song giản gần như đều nổi danh. Cũng chính vì như vậy, mới có người cho rằng Tần Song là dòng chính của Tần gia. Nếu không phải Tần Song tuổi có hơi nhỏ, lượng huyền khí còn kém, hắn chắc đã được xếp thứ ba trong Tham Lang Doanh.
Sau này, Tần Song cũng là hy vọng của Tham Lang Doanh, hi vọng có thể lại nắm giữ vị trí đứng đầu tiểu đoàn Tinh Binh.
- Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh tới Tham Lang Cốc đi. Đoạn Giáp đã ra tay. Cơ hội để xem trận chiến đấu như vậy thật khó có được. Có thể học được bao nhiêu thì học bao nhiêu. Tin tưởng còn lợi hại hơn nhiều so với xem trận chiến giữa Tần Song cùng tên họ Vu kia?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.