Chính vì dừng lại một chút như thế, song giản của Tần Song đã lao tới, trực tiếp đập vào phía trên vai phải của hắn. Tuy rằng cuối cùng Vu Nhai đã kịp phản ứng, rời đi rất nhanh, nhưng trên vai vẫn rịn máu tươi. Vết thương vừa vặn lại đả thương.
- Thấp đoạn chính là thấp đoạn. Căn bản không thể thắng được Tần Song.
- Thật may, có Tần Song đứng ra, nếu không Tham Lang Doanh chúng ta sẽ mất hết mặt mũi.
- Không biết tự lượng sức mình. Tự cho rằng có chút thủ đoạn đã muốn làm gì thì làm sao?
Đám tinh binh của Tham Lang Doanh cuối cùng cũng thở phào một cái. Tham Lang Doanh cũng có vinh quang của mình. Người nào dám cả gan khiêu chiến với vinh quang của bọn họ, tất nhiên không có người nào có thiện cảm với hắn. Hơn nữa người này còn là kẻ vô sỉ trong tổ Kỳ Binh kia.
- A, ngươi xem, hắn dường như còn đang cười!
- Tiểu tử này không phải đã phát điên rồi chứ?
- Sẽ không đâu. Lần trước, trận chiến đấu giữa hắn cùng với Tiếu Ly, ta đã từng xem qua. Chỉ cần hắn cười rộ lên, sẽ có chiêu thức vô sỉ sắp phát ra. Nhanh nhắc nhở Tần Song, bảo hắn cẩn thận đối với đồ vô sỉ này.
Có người cúi đầu thầm nói.
Vu Nhai không biết sự vô sỉ của hắn lại khắc sâu ở trong lòng mọi người trong Tham Lang Doanh như vậy. Lúc này hắn quả thật có lĩnh ngộ mới.
Vì sao Tướng Binh Sư được xưng là Tướng Binh Sư. Đó là vì tướng giả, khí thế chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619026/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.