Tương lai hắn biết, dĩ nhiên lửa giận trong lòng sẽ tắt. Tạm thời nàng không muốn đả kích lòng tin của hắn.
Dù thế nào Vu Thiên Tuyết cũng không nghĩ ra tuổi Vu Nhai không nhỏ, hơn nữa lại nắm giữ thứ nghịch thiên như Huyền Binh Điển. Hắn cũng thừa kế ký ức của Vu Nhai cặn bã kia, đồng thời có khí phách mà người kia không có.
Huyền khí của mẫu thân bị mang đi chế luyện Huyền Binh. Bản thân mình bị người ta hãm hại không thể dung hợp kiếm Huyền Binh. Hai người quỳ ở trước Độc Cô gia ba ngày ba đêm, tiếp đó bị cấm sử dụng kiếm ở trong tỉnh Kiếm Vực...
Cho dù không có Độc Cô gia, muốn sống tốt ở trong thế giới này, muốn sống có khí phách, muốn tán tỉnh thật nhiều nữ tử, vậy hắn cũng phải trở nên mạnh mẽ.
Bởi vì Huyền Binh của mỗi người trong tổ Kỳ Binh không giống nhau, vừa không có giáo quan thống nhất, mỗi ngày chỉ có thể tự mình an bài. Ngoại trừ sáng sớm đánh quyền và tiếp nhận sự dạy dỗ của Mượn kiếm huynh ra, buổi chiều chính là thời gian tự do.
Bọn họ đều tu luyện công pháp và chiến kỹ do Thủy Tinh cung cấp. Vu Nhai, Thủy Tinh không nhìn tới.
Vu Nhai vốn rất chờ mong Thủy Tinh lấy ra công pháp tu luyện cho cục gạch, không nghĩ tới người ta căn bản không để ý đến hắn.
Trời ạ, thật đúng là bất công. Vu Nhai tất nhiên sẽ không đi tìm nàng để yêu cầu. Nếu chẳng may nàng thật sự tìm đến thử tiến độ tu luyện của mình thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619004/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.