- Thì ra là thế. Không trách được tất cả mọi người đối với nàng lại tôn kính như vậy. Nói như vậy,nàng chính là tổ trưởng của tổ Kỳ Binh chúng ta sao?
Vu Nhai hỏi về mối nghi ngờ trong lòng. Tại sao hắn lại có cảm giác tổ Kỳ Binh này không có tổ trưởng.
Huyết Lệnh lắc đầu, cười cổ quái nói:
- Tổ Kỳ Binh không có tổ trưởng.
- Ách, vì sao?
- Không biết. Tổ trưởng và tổ phó của tổ Kỳ Binh chúng ta phải nhận lệnh từ cấp trên. Nhưng đã nhiều năm như vậy, chúng ta vẫn không nhận đượcmệnh lệnh xuống, chỉ có một tổ phó, chính là ta. Ban đầu ta vốn muốn đểcho Thủy Tinh làm. Nhưng nàng lại chết sống không chịu nhận.
Tổ Kỳ Binh thật đúng là cổ quái. Phía trên lại không có mệnh lệnh phân tổ trưởng? Vu Nhai nói:
- Chẳng lẽ tổ trưởng thật sự vẫn luôn tồn tại sao?
- Chúng ta cũng cho là như vậy. Chỉ có điều đã nhiều năm như vậy cũngkhông thấy tổ trưởng xuất hiện. Chúng ta cũng không biết... Thôi đi.Không nói những chuyện này nữa. Ngươi đã mệt mỏi rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt đi!
Huyết Lệnh lắc đầu, sau khi dặn dò vài câu liền rời đi.
Nhưng thật ra đúng là có một lão đại thật sự. Ngay khi Vu Nhai chuẩn bịtrở về phòng, Huyết lệnh đã quay trở lại. Vẻ mặt hắn có phần cổ quáinói:
- Vu Nhai huynh đệ, bên ngoài có người tìm ngươi.
Vu Nhai cùng Huyết Lệnh đi ra khỏi rừng quả, đi tới bên ngoài thôn.Không ngờ bên ngoài xuất hiện một thiếu nữ với tư thế oai hùng hiênngang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1618987/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.