- Có quy định này sao? Nhất định phải sử dụng tên kì binh sao? Kì binh này của ta chính là cục gạch. Gọi ta là cục gạch sao? Cái này cũng thật khó nghe.
- Nói quy định thì không có quy định này, nhưng tất cả mọi người đều gọi như vậy.
- Ở trong mắt ta, cục gạch của ta chính là thần binh. Lại nói, vị Liệp Thủ huynh kia, hẳn không phải là chỉ tay thợ săn chứ?
Vu Nhai nhìn nam nhân đứng bên cạnh Thủy Tinh, sắc mặt vẫn luôn rất thâm trầm kia một chút, nói.
- Ta tên là gì không liên quan gì tới ngươi.
Liệt Thủ nói với giọng lạnh lùng.
Vu Nhai nhún vai, nói:
- Đã như vậy, ta tên gì cũng không có liên quan gì đến các ngươi. Hơn nữa, ta có kỳ binh bị người xem thường. A... Người khác có coi trọng hay không cũng không có liên quan gì đến ta. Ở trong lòng ta, Huyền Binh của ta chính là một phần thân thể của ta. Ở trong mắt ta đây chính là thần binh của ta.
Mấy người đang ngồi ở bên trong gian phòng đều cảm thấy tinh thần chấn động. Bọn họ kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Ác cảm trước đó dường như thoáng cái đã biến mất.
Đương nhiên, sắc mặt vị thợ săn kia vẫn âm trầm. Rất hiển nhiên, ác cảm trong lòng hắn vẫn còn. Hơn nữa, Vu Nhai nói lời này hình như có ý đánh vào mặt hắn. Không nên quên hắn vừa rồi còn nói gì đó bị Thủy Tinh trách.
- Nói rất hay. Thần binh, không sai. Kỳ binh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1618985/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.