"Bàng Vô Kỵ, ngươi muốn làm gì?" Mặc Sĩ Thần lớn tiếng quát lên, hắn nhìn một chút thì đã nhận ra mấy người này là ai rồi, cung thủ thân hình cao lớn tên là Bàng Vô Kỵ, là con trai gia chủ đương nhiệm của Bàng gia. Mấytên trẻ tuổi khác đều là thế hệ sau của vài gia tộc nhỏ, là tùy tùng của Bàng Vô Kỵ.
Bàng gia và gia tộc của Mặc Sĩ Thần chính làhai trong ba đại thế gia của thành Thương Phong, hơn trăm năm qua khôngngừng tranh giành lợi ích; bởi vì đều thuộc về lớp người trẻ tuổi, BàngVô Kỵ và Mặc Sĩ Thần đương nhiên là nhìn nhau ngứa mắt, hai người từ nhỏ đến lớn đã giao thủ với nhau không ít lần, nhưng vì không có thiên phúcủa kiếm sĩ hay cung thủ, từ trước tới giờ số lần Mặc Sĩ Thần bị ăn thua thiệt tương đối nhiều.
"Ngươi hỏi ta làm gì sao? Ha ha, ta thấy có người muốn trộm tử tương thạch của ta, nên ra tay cảnh cáo mộtchút, mới vừa rồi không có doạ đến các ngươi chứ?" Bàng Vô Kỵ hơi duỗicánh tay dài, hời hợt nói.
"Bàng Vô Kỵ, ngươi nói khối nàytử tương thạch là của ngươi? Nếu như ta không lầm, khối tử tương thạchnày giống như là chúng ta phát hiện trước mà?" Tiết Tử Hạo trợn to haimắt, gắt gao trừng Bàng Vô Kỵ.
"Thật ngại quá, ngươi đúng là lầm rồi, ngươi nhìn kỹ một chút, phía trên kia vẫn còn có ký hiệu củata, do đó chính là chúng ta phát hiện trước." Bàng Vô Kỵ chỉ chỉ vào vệt màu trắng trắng vừa nãy mũi tên để lại trên bề mặt tảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/188433/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.