Ra khỏi cửa lớn hiệp hội, liền nhìn thấy Mặc Sĩ Thần đang khoe khoang huychương của hắn với Tiết Tử Hạo, hai người nhìn thấy Gia Cát Minh Nguyệtđi ra, đều ân cần chào hỏi: "Thế nào? Qua chứ?"
Gia Cát Minh Nguyệt lấy huân chương ra quơ quơ: "Đương nhiên qua. Hiện tại ta muốn đến cửa hàng mua vật liệu."
"Há há, làm dược tề sao?" Tiết Tử Hạo có chút hưng phấn hỏi.
"Đúng đấy. Các ngươi có đi hay không?" Gia Cát Minh Nguyệt hỏi, suy nghĩ mộtchút lại nói, "Ta nói trước, ta không có nhiều tiền đâu. Nếu như làm radược tốt, sẽ bán cho ngươi. Muốn kiếm lời từ ngươi. Chẳng qua, nếu ngươi chi tiền mua vật liệu, thì sẽ không lấy tiền."
Tiết Tử Hạo và Mặc Sĩ Thần trợn mắt lên nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.
"Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa từng thấy mỹ nữ nghèo bao giờ sao?" Gia Cát Minh Nguyệt cũng trợn mắt lên, trừng lại.
"Ngươi lại nghèo đến mức này?" Tiết Tử Hạo có chút khó mà tin nổi, hỏi.
"Ta là con gái rơi của gia tộc, là sỉ nhục của bọn họ. Không để ta bị đóichết đã coi như hết lòng. Ta lấy hết tiền ăn ra để trả phí khảo hạchrồi. Hiện tại không có tiền rất bình thường đúng không? Bọn họ căn bảnkhông nghĩ đến việc ta có thể tham gia khảo hạch Triệu Hoán Sư, cho nêntất nhiên không đưa chi phí khảo hạch." Gia Cát Minh Nguyệt nhún vai,nói mà không thèm để ý.
Nhưng mà, Tiết Tử Hạo và Mặc Sĩ Thần nghe xong những lời này, sắc mặt của hai người đều thay đổi. Bọn họchưa từng gặp người nào có thể thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/188430/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.