Tất cả người của bộ tộc Hoàng Sa đều ngẩn người. Đức An vương theo tiếng nói nhìn tới, thấy dung nhan động lòng người của Gia Cát Minh Nguyệt, lập tức ngây dại. Tuyệt sắc khuynh quốc, trong lành như gió, phiêu dật như mây, ngay cả Nhu Nhiên cũng không thể nào so sánh được. Trong sa mạc, hắn chưa từng gặp qua mỹ nữ như vậy.
“Ha ha ha.” Đức An vương ngửa mặt lên trời cười ha hả, chỉ vào Gia Cát Minh Nguyệt, dâm đãng nói: “Muốn quyền trượng Kim Sa, theo ta về đại trướng, ngày nào ta cũng cho nàng xem đủ!”
“Càn rỡ!” Hạ Thanh quát một tiếng, phi thân về phía Đức An vương, kiếm khí bén nhọn từ trường kiếm trong tay đâm ra.
Một đạo thân ảnh đột nhiên từ sau lưng Đức An vương bay ra, một cỗ khí thế vô cùng quen thuộc phát ra. “Ầm!” Thân ảnh của Hạ Thanh như diều đứt dây bay ngược trở lại, thở gấp dữ dội.
“Thánh cấp!” Gia Cát Minh Nguyệt có phần kinh ngạc. Thật không ngờ, bộ tộc Hoàng Sa thực sự có cao thủ, chẳng trách thế lực của bọn hắn lớn như vậy. Hóa ra sau lưng có Thánh cấp làm chỗ dựa! Nhưng không hiểu với vũ kỹ lạc hậu của những bộ lạc này, làm sao có thể tu luyện ra một Thánh cấp cao thủ, trải qua khảo nghiệm thiên lôi như thế nào?
“Tiêu diệt bộ tộc Nguyệt Lượng, trừ hai nữ nhân kia, không chừa một mống.” Đức An vương khinh miệt nhìn Hạ Thanh bay ra, rút loan đao, điên cuồng hét lên.
Sau lưng, võ sĩ sa mạc phát ra những tiếng gào thét cuồng dã. Ngựa dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/1468410/quyen-1-chuong-106-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.