Edit: Gió 
“Không phải là ta không đối phó được bọn họ, chỉ là ta có vài phần kiêng kỵ người đứng sau lưng bọn họ, tạm thời chưa muốn cùng hắn trở mặt.” Tần Thương Hải nói. 
“Vậy ta lại càng không thể xuất thủ, ngay cả ngươi cũng phải kiêng kỵ, ta cần gì phải tự đi tìm phiền toái cho mình.” Đại vu y khặc khặc cười, thậm chí ngay cả điều kiện cũng không hỏi đã vội cự tuyệt. 
“Hóa ra, Đại vu y cũng biết sợ.” Tần Thương Hải đã sớm đoán hắn sẽ có phản ứng như vậy, châm chọc nói. 
“Có lẽ, ở chỗ các ngươi, ta thực sự biết sợ, còn trong Tử Vong Chi Hải này, ta chính là thần, vị thần khiến cho tất cả mọi người phải tôn kính, không người nào có thể khiến ta sợ hãi.” Đại vu y tự tin nói, sau đó hơi cúi người, mắt nhìn chằm chằm Tần Thương Hải nói, “Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, Đại vu y ta tuyệt đối sẽ không bị những kẻ hèn hạ các ngươi lợi dụng.” 
“Nghe nói gần đây bộ lạc Nguyệt Thần các ngươi bị mấy bộ lạc khác liên thủ chèn ép, ngay cả ốc đảo Nguyệt Lượng cũng bị cướp mất, không biết có phải là sự thật không?” Tần Thương Hải đã dự tính trước nói. Hắn sớm biết Đại vu y sẽ cự tuyệt, nhưng tin tưởng, cuối cùng, hắn nhất định sẽ đồng ý. 
Đại vu y trầm mặc, các bộ lạc trong sa mạc không phải là một khối đại thiết bản, trong tương hỗ có tranh chấp, thậm chí có cả thù sâu như biển, đích thực gần đây, mười mấy bộ lạc chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/1468391/quyen-1-chuong-90-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.