Sắc trời đã dần dần tối, Gia Cát Minh Nguyệt nhìn y phục đỏ sậm trên ngườimình, bất đắc dĩ cười cười, nàng cũng không có mang theo quần áo dưthừa. Bộ dạng như vậy trở về bị người khác nhìn thấy nhất định sẽ gâychú ý, may mà bây giờ sắc trời đã tối lại, lúc trở về thành hẳn là đãtối đen, không sợ bị người khác thấy. Nàng chống đỡ lấy thân thể bò dậy, nhìn kinh cức điểu vẫn còn đang ở bên cạnh trông coi, cười cười: "Cảmơn ngươi, tiểu tử, ngươi đã đưa cho ta một phần lễ lớn như thế. Sau nàyngươi cũng không nên bay loạn nữa, nếu lại bị bắt được thì sẽ không gặpmay mắn như vậy nữa đâu. Được rồi, ngươi đi đi."
Kinh cứcđiểu hiển nhiên nghe hiểu lời của nàng, vừa kêu lên vui vẻ, vừa gật đầu, lưu luyến bay vài vòng xung quanh Gia Cát Minh Nguyệt, sau đó xoayngười bay vào trong mảnh rừng rậm thần bí kia.
Gia Cát MinhNguyệt cả người vô lực, chậm rãi đi về phía trước, vừa lúc đó, cơ thểlại ấm áp lên, một nguồn sức mạnh dâng trào, lan ra khắp toàn thân,thoải mái không nói được thành lời. Mà Gia Cát Minh Nguyệt cũng kinhngạc phát hiện, tinh thần lực của nàng vào lúc này cũng trở nên mạnh mẽhơn rất nhiều.
Đây là? Gia Cát Minh Nguyệt sửng sốt, đây là Ngạn Hống thông qua huyết chi thệ minh cho nàng cộng hưởng sức mạnh của hắn!
"Nếu không phải giờ khắc sinh tử tồn vong thì không nên triệu hoán ta, bảnthể của ta bị hao tổn, cần tĩnh dưỡng." Ngạn hống chỉ nói đơn giản, sauđó đã không còn thanh âm, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/1468258/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.