Biên tập: Ney
Lúc tôi băng qua phòng khách, điện thoại đúng lúc đổ chuông.
Anh Năm hỏi: “Nhất Tâm à, thằng Long không sao chứ?”
Tôi nói: “Anh ấy bị cảm, ngủ rồi.”
Anh Năm nói: “Để anh đến thăm nó.”
Tôi đáp: “Hiếm khi anh mới về một lần, dành thời gian cho lão gia nhiều đi.”
Anh Năm nói: “Bố với ngài đại sứ có việc đi rồi, anh vừa mới đưa Anna về, cách căn hộ của hai đứa cũng không xa. Vốn định gọi mọi người đi uống rượu, nhưng chị cả bảo Long nó khó chịu đi về rồi, nên anh gọi điện thoại hỏi thử. Rồi anh qua đó xem nó.”
Anh Năm là một người rất có chủ kiến, bởi vậy anh dứt lời liền cúp điện thoại, cũng không thèm quan tâm tôi nói cái gì.
Tôi đặt ống nghe xuống, vừa quay đầu lại liền bị Triệu công tử dọa giật nảy mình: “Anh phát ra tiếng đi được không hả?”
Triệu công tử nói: “Thay quần áo đi, qua đó chơi cùng anh ta.”
Tôi không muốn thay quần áo. Triệu công tử lại bảo tôi không thay quần áo chính là vì chột dạ.
Gã đáng ghét quá chừng!
Hiếm có khi các anh chị em tụ tập đầy đủ như vậy, mà anh Năm từ trước đến giờ rất dễ trở thành trung tâm của đám đông. Anh kể lại mình đã băng qua một vài ranh giới khó vượt qua như thế nào, làm sao tránh thoát mưa bom bão đạn, làm sao mạo hiểm xuyên rừng, làm sao vượt qua núi tuyết.
Mà tôi thì chỉ muốn về nhà ngủ, ngày mai tôi còn phải đi làm sớm.
Anh Năm mang quà về, ai cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-cong-tu-rat-dang-ghet/114735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.