Trong phòng bệnh, Tung Hạo sợ hãi đến hoảng loạn, hú hét ầm ĩ. Gã béo cũng run rẩy vì sợ, ngay sau đó anh ta vội vã xoa dịu cơn kích động của Tung Hạo, mắt không khỏi nhìn ra phía cửa phòng bệnh.
Hai sĩ quan CẢNH SÁT trong phòng rút súng ra, từ từ áp sát vào cửa phòng.
”Đừng ra!” Tôi nói nhanh.
Hai CẢNH SÁT lườm tôi, rồi lờ đi, từ từ tiến đến gần cửa phòng bệnh một cách lặng lẽ. Cả hai ra một ngôn ngữ ký hiệu, và một trong hai cảnh sát xông ra, người còn lại lao ra ngay sau lưng anh ta.
”Bang…Bang …” Hai tiếng động phát ra từ bên ngoài phòng bệnh, không phải tiếng súng, giống như âm thanh của vật nặng gì đó rơi trên mặt đất.
Ngay khi hai CẢNH SÁT ra khỏi cửa phòng, họ ngã xuống. Họ bị đánh gục rất dễ dàng, nhưng không bởi 1 thế lực nào bên ngoài cả.
Tung Hạo không còn hú hét nữa, cơ thể anh run lên cầm cập. Gã béo nhìn tôi với khuôn mặt tái nhợt, run rẩy nói: “Dương… Dương tử, rốt cuộc cảy ra chuyện gì vậy?”
Tôi không để ý đến cậu ta, ngay từ đầu, tôi nhìn chằm vào cửa phòng bệnh mà không chớp mắt. Tôi sờ vào túi, khi thấy vẫn còn những thanh tre tôi cảm thấy vững tâm hơn phần nào.
Nín thở 1 lúc, không có chuyển động nào ở cửa, sự yên lặng đến lạ kỳ. Có rất nhiều phòng bệnh trên tầng này lại rất nhiều cảnh sát canh ở cửa, làm thế nào mà lại không thu hút sự chú ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-am/3173458/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.