Nguyệt Nhi đi một vòng nhìn xung quanh căn phòng màu hường của cô rồi ngồi phịch xuống giường phị mặt bí xị như chiếc bánh bao, Tây Y Hà nhìn thấy đứa em gái bé bỏng trước mắt cô không kiềm nỗi niềm vui sướng trong lòng xen lẫn đó là cảm xúc xúc động khó tả. Cô mang ra ít bánh ngọt và nước ngọt để trên chiếc bàn nhỏ trong phòng.
"Sao em biết nơi này mà đến đây thế Nhi?"
Tây Y Hà cô không khỏi tò mò, nhìn bộ dạng của đứa em đang ngồi măm bánh ngọt trước mắt, cô có thể hiểu suốt mấy năm không có cô bên cạnh, em gái cô đã phải chịu khổ nhiều rồi.
"Là cha đã báo với em việc chị ở đây đấy."
Cô bất giác rung mình, Nguyệt Nhi nhìn người chị đang thẫn thờ ngồi trước mặt cô buồn lắm, cô đã rất vui khi gặp được chị nhưng nỗi buồn thoáng chốc trong lòng xuất hiện nó khiến tâm tình cô khó tả cực kì.
"Chị này, em bảo, em cũng không muốn giấu chị về chuyện em là tay sai của cha, chị đừng giận em nha."
Tây Y Hà sớm biết mọi chuyện như thế này thì cô cũng đỡ lo cho đứa em gái, cô còn sợ rằng không có cô, đứa em gái bé bỏng này lại bị người khác bắt nạt, nhưng có võ trong người cũng tốt, để bảo vệ bản thân của mình nên chắc hẳn con bé đã rất khó khăn về việc nói cho cô về sự thật này. Cô mỉm cười xoa đầu Nguyệt Nhi, đối với cô Nguyệt Nhi quan trọng hơn những chuyện khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/triet-sac-tay-y-ha/3006949/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.