Sau khi kiểm tra tổng quát, Khang Manh vẫn thắc mắc là ai đã đưa thuốc kháng sinh vào người Tây Y Hà, rốt cuộc vì sao kẻ đó vẫn chưa muốn giết chết cô, chả nhẽ vì cô là thủ lĩnh, có một điều khiến anh quan ngại sau khi cô tỉnh giấc, chính miệng cô đã nói với anh rằng, cô không còn nhìn thấy được màu sắc xung quanh nữa.
Làm Tây Y Hà nhớ tới giấc mơ, cánh đồng hoa màu sắc đó, chính là thứ cuối cùng mà cô có thể cảm nhận được trọn vẹn màu sắc của khung cảnh xinh đẹp, chả nhẽ nó là điềm báo cho cô sau khi cô thức giấc, thứ màu sắc xinh đẹp kia cũng biến mất theo. Để lại trong đôi mắt của cô còn đúng hai màu đơn giản đó là trắng và đen. Hãy thử tưởng tượng đến những bức ảnh trắng đen ngày xưa, nó là vậy.
"Em.. em sẽ ổn nếu nhìn thế giới qua hai màu này chứ?"
Tây Y Hà vừa nói, cô vừa giơ tay kiểm chứng lại lần nữa màu da của chính cô, vẫn là một màu trắng xám, không một chút màu sắc, chỉ duy nhất sắc tố đỏ là cô có thể nhìn ra được màu của nó, còn lại cô không thể nhìn ra màu nào khác.
"Kỳ lạ, nhưng tại sao em lại có thể nhìn thấy được máu có màu đỏ vậy cơ chứ?"
Khang Manh hoang mang, trong tất cả các màu sắc, chỉ duy nhất màu đỏ là cô có thể nhìn thấy, một sự trùng hợp về nghiên cứu gần đây anh có tham gia, mọi chuyện bây giờ anh không biết nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/triet-sac-tay-y-ha/2985054/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.