Editor: Hardys - 18 chủi, cô gái nhỏ vừa ngây thơ vừa có nội hàm.
Lúc Giản Mặc Thư ôm Du Họa về phòng ngủ, cô đã mệt tới mức mềm nhũn người, vì thế Giản Mặc Thư chăm sóc cơ thể hai người một cách hợp tình hợp lý, anh ôm Du Họa dựa vào bên cạnh bồn nước, rửa sạch những thứ dính dính trêи cơ thể hai người từ trong ra ngoài.
Hưởng thụ sự hầu hạ hiếm khi không mang theo chút ɖu͙ƈ vọng nào của người đàn ông, Du Họa cảm nhận sâu sắc sự thoải mái khi được ngâm nước ấm sau cuộc hoan ái, khiến lỗ chân lông toàn thân đều nở ra, tỏa ra nhiệt lượng dư thừa, thật sự vô cùng dễ chịu.
Khi bàn tay to của Giản Mặc Thư xoa bụng dưới ê ẩm căng căng của cô, nói cho oai là đang xúc tiến cho quá trình hấp thu tinh hoa, Du Hoa đang ngã đầu ra sau đặt ngay cổ của người đàn ông, rốt cuộc cô cũng có thể suy nghĩ ra một vấn đề: "Thầy ơi, người nhìn em lúc trước ở trong hoa viên... Thật sự là thầy sao?"
"Là anh."
"Tại sao lại muốn nhìn lén?" Du Họa khó hiểu: "Rõ ràng thầy có dây chuyền em tặng, có thể trực tiếp tới tìm em mà?"
Giản Mặc Thư không nói chuyện, chỉ bất đắc dĩ nhếch miệng, cười xong lại cảm thấy có hơi không đúng, sao cô lại nhớ chuyện cô đã đưa dây chuyền cho anh?
Anh sửng sốt hai giây, đột nhiên xoay người Du Họa lại, hai tay vịn chặt bờ vai cô, tâm trạng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi: "Em nhớ rồi sao?"
Du Họa cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-voi-hoa-si/467509/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.