Trans: Penicillin - bé con 3 tủi, ủa, bé có biết H là gì đâu?
Sự thoả mãn dâng lên từ đáy lòng đã lấp đầy đầu óc Du Hoạ, sự tuyên bố của anh là một bất ngờ cực kỳ lớn.
Du Hoạ nhất thời không khống chế được biểu cảm trêи mặt, rõ ràng muốn lộ ra một nụ cười, thế nhưng khóe mắt lại cay cay một cách kỳ lạ, đầu mày liên tục cong lên, khoé miệng lại không thể kiềm được mà cong nhẹ, cuối cùng bày ra biểu cảm không phải khóc, cũng chẳng phải là cười.
Bộ dạng của cô lúc này chắc chắn rất xấu…
Giản Mặc Thư đang chiêm ngưỡng sự rạng rỡ như ánh sao trong mắt cô gái nhỏ, giây tiếp theo Du Hoạ liền nhanh chóng che mặt, vùi đầu vào lòng anh.
Anh nhẫn nại xoa xoa lưng cô: “Sao vậy?”
“Em, em vui lắm!” Du Hoạ đỏ mặt vùi vào trước ngực anh, không chịu ngẩng đầu.
Giản Mặc Thư bật cười, sự rung động nhẹ nhàng trước ngực đã truyền sang cho anh.
“Vậy là đồng ý rồi?”
Anh cúi đầu cắn tai cô: “Đợi Hoạ Hoạ tốt nghiệp được không?”
Bây giờ đã đang trong kỳ nghỉ hè năm 3 rồi, cách ngày tốt nghiệp cũng chỉ còn một năm.
Hơi thở ấm nóng phả lên làn da một bên mặt, tạo nên chút ngứa ngáy, “Có phải hơi nhanh không…”
“Không nhanh đâu.” Giản Mặc Thư nghiêm túc: “Năm sau thầy Mặc Thư đã 29 tuổi rồi, làm tròn thành 30 rồi, có tuổi như vậy mà không cưới được vợ thì thảm lắm.”
Anh thuận thế ôm chặt eo cô gái nhỏ, bày ra một dáng vẻ tổn thương: “Hoạ Hoạ tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-voi-hoa-si/467479/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.