Sau khi khéo léo từ chối lời mời ăn cơm trưa của đối phương, Lương Hạnh thu dọn đồ đạc dẫn hai người kia đi.
Nhìn đồng hồ, cô sắp xếp: "Đi ăn cơm trước, chiều sẽ đến chỗ thứ hai."
Tiểu Trương gật đầu.
Mục Điệp nhíu mày: "Chúng ta không về khách sạn nghỉ ngơi một lát được à?"
Lương Hạnh nhìn cậu ta: "Cậu mệt à?"
"Tôi là đàn ông thì đâu đến nỗi, nhưng chị không phải đã đi nửa ngày trời rồi à?" Cậu ta nói xong còn nhướn nhướn mày nhìn cô, quan tâm nói: "Không thoải mái thì đừng cố, chỗ thứ hai chiều tôi với trợ lý Trương đi cũng được."
Trợ lý Trương hơi ngỡ ngàng nhưng cũng gật đầu một cái: "À, ừ."
Lương Hạnh nhìn cậu ta, lại theo ánh mắt của Mục Điệp nhìn chính mình, đầu bỗng lóe lên một suy nghĩ, cô đột nhiên hiểu ra, bèn cười nhạo: "Vừa nãy tôi bịa bừa một lý do cậu cũng tin? Chỉ tại sợ đi qua đi lại quá muộn, buổi trưa sẽ không tiện từ chối lời mời ăn cơm của họ thôi."
Kỳ sinh lý gì đó cô chỉ thuận miệng nói mà thôi, cậu ta còn để ý, tên nhóc này nhìn thì có vẻ vô tâm nhưng cũng có lúc nhạy bén đến mức khiến cô khiếp sợ.
Mục Điệp ngẩn ra một chút, sau đó liền cười rộ lên, cũng chẳng xấu hổ, cậu ta nhẹ nhàng nói: "Lại học được một chiêu nữa của quản lý Lương, xem ra là do tôi còn quá non, không biết nhìn mặt đoán ý."
Tiểu Trương cuối cùng cũng hiểu ra, tiếp lời: "Không chỉ cậu đâu, tôi cũng không nghe ra. Nếu lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-sau-ly-hon/1072246/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.