Nói nhiều sai nhiều! Không cần thận làm cho anh khó chịu thì mình liền gặp rắc rồi.
“Làm sao, đây là thái độ nhận lỗi của em sao? Đêm hôm khuya khoắt, em với người đàn ông khác anh anh em em ngôi trên một chiếc xe máy, hơn nữa người đàn ông này vân còn nhớ nhụng em, còn có âm mưu gây rồi, chăng lẽ em không nhớ rõ mình là phụ nữ đã có chông sao?”
“Bị tôi bắt tại trận thế nhưng còn dám chạy trốn với anh ta? Lâm Tuyết Lạc, ai cho em lá gan này vậy?” Phong Hàng Lãng gân như gào lên.
“Phong Hàng Lãng, tôi chỉ là đi nhờ xe mà thôi!”
Tuyết Lạc thực sự không chịu nỗi việc bị Phong Hàng Lãng vu oan giá họa.
“Đi nhờ xe? Chẳng lẽ nhà họ Phong không có tài xê sao? Chẳng lẽ bên ngoài không có taxi sao? Nhất định phải đi nhờ xe của một người đàn ông có ý đồ với em à?”
Phong Hàng Lãng vô cùng tức giận: “Đừng làm ra vẻ nói là em không muôn dùng tiền của nhà họ Phong, chẳng lẽ tiên của Phương Diệc Ngôn cùng với những thứ mà Phương Diệc Ngôn cung cấp thì Lâm Tuyết Lạc em L có thể dùng sao?”
“Tôi từng điều tra quan hệ của em và Phương Diệc Ngôn, tên nhóc đó không đơn giản đâu! Ngay cả học bồng mỗi năm của Lậm Tuyết Lạc em, anh ta đều có thể phá lệ xin được. Nếu đồi số tiền này thành một cách khác thì Lâm Tuyệt Lạc em có thể tiêu đến mức cười không ngậm được miệng phải không?”
Lời này của Phong Hàng Lãng thực sự làm Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429456/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.