Phong Hàng Lãng siết chặt người phụ nữ đang sợ hãi trong vòng tay của mình, từ thê nhìn từ trên cao xuống đầy cao quý và kiêu ngạo, tức giận nhìn chằm chằm người phụ nữ. Hóa ra chờ ở đầu ra của ngõ nhỏ chỉ là chiếc xe thể thao Ferrari dùng để dương đông kích tây, Phong Hàng Lãng Không ở bên trong. Anh lại ôm cây đợi thỏ chờ ở lỗi vào. Hay cho người đàn ông ác ma gian trá đến cực điểm này! Mình và Phương Diệc Ngôn đều bị anh đùa giỡn! Bộ não này có cân hoạt động tốt đến vậy không cơ chứ! Tuyết Lạc bị Phong Hàng Lãng cưỡng ép từ trên xe máy xuông, Phương Diệc Ngôn mắt trọng tâm, cả người và xe cùng ngã ra ven đường. “Phương Diệc Ngôn, anh không sao chứ?” Tuyết Lạc lo lăng hỏi một tiếng. “Anh không sao.” May là tốc độ của xe máy không cao, Phương Diệc Ngôn ngã cũng không bị thương, vật lộn vài cái rồi anh ta đã tự mình đứng dậy được. “Phong Hàng Lãng, anh mau thả Tuyết Lạc raÏ” Phương Diệc Ngôn vọt đên, dáng vẻ muốn liễu mạng với Phong Hàng Lãng. “Thả cô ấy?” Phong Hàng Lãng giễu cợọt hừ một tiêng: “Anh dựa vào cái gì mà bảo tôi nhường cô ấy? Có tư cách gì mà bảo tôi thả cô lấy? | “Dựa vào việc tôi thích cô ấy! Dựa vào việc tôi yêu cô ây!” Phương Diệc Ngôn gân như là hét lên những lời đã kìm nén trong lòng suốt hai ba năm qua. Anh vận liên muốn tìm cơ hội đề thổ lộ với Tuyết Lạc, nhưng lại sợ mình thổ lộ rồi sẽ bị Tuyết Lạc từ chối. Những lời này hét lên làm chắn động màng nhĩ. Phương Diệc Ngôn sử dụng hệt toàn bộ sức lực của mình. Không chỉ có Tuyết Lạc ngạc nhiên, ngay cả Phong Hàng Lãng cũng hơi ngây ra. Một người đàn ông vậy mà lại. đứng ngay trước mặt một người chồng, tỏ tình với vợ của anh ta sao? “Phương Diệc Ngôn, cái thứ cặn bã này! Anh thật sự dám nhòm ngó người phụ nữ của tôi? Anh ăn gan hùm mật gầu rồi phải không?” Phong Hàng Lãng cảm thây năm đâm của mình lại bắt đầu ngửa ngáy. Người phụ nữ của anh? Từ khi nào mình lại thành người phụ nữ của Phong Hàng Lãng rồi? Tuyết Lạc vẫn chưa hoàn hồn từ tiếng hét của Phương Diệc Ngôn lại ngân ra lần nữa. Sau đó liền xấu hỗ buồn bực phản bác nói: “Phong Hàng Lãng, em thành người phụ nữ của anh từ khi nào? Anh bót nói linh tỉnh đi!” Hiển nhiên, Tuyết L Lạc đối với việc hai người đàn ông “thổ lộ” rõ ràng có phản ứng cảm xúc khác nhau. Bên nào nặng. bên nào nhẹ, liếc mắt một cái liền có thể phân biệt được. Câu “khẩu thị tâm phỉ” chính là được dùng riêng cho tất cả phụ nữ tại thời điểm như thế này. Phong Hàng Lãng: chuyển hướng sang người phụ nữ không phôi hợp trong lông ngực, đáp lại bảng giọng nói xâu xa: °Về vấn đề này, lát nữa chúng ta lại thảo luận! Nếu em thật sự không nhớ rõ tại sao mình lại trở thành người phụ nữ của tôi, tôi đây cũng không ngại dùng phượng pháp nguyên thủy thực tê nhất đề Lâm Tuyết Lạc em trải nghiệm lại một chút, ai mới là người đàn ông của eml” …” Tuyết Lạc nghẹn họng không trả lời được. Lời nói ái muội của người đàn ông này làm cô xấu hỗ đến mức muốn chui xuống đất. Mà lời này đến bên tai Phương Diệc Ngôn liền biến thành Phong Hàng Lãng đang sỉ nhục Lâm Tuyết HS một cách lộ liễu. Người con gái mà anh ta cần thận che chở nhiều năm lại bị Phong Hàng Lãng làm nhục! “Phong Hàng Lãng, cái tên khốn kiếp này! Anh buông Tuyết Lạc ral”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]