Tát nhiên cô sẽ không bao giờ nói với hắn rằng cô đến gặp Phong Lập Hân để nói chuyện ly hôn. Nêu không, người đàn ông này chắc chăn sẽ cản trở cô bằng mọi cách có thẻ. Phong Hàng Lãng hừ lạnh: “Lâm Tuyệt Lạc, giữa em và anh trai tôi chăng có bắt cứ chuyện gì cả, và cũng không thể có chuyện gì. được! hoc ngày nay ngoan ngoãn ở trường học, đừng tiệp tục tới nhà họ Phong gây rồi, nghe chưa?” AI đã cho người đàn ông này sự kiêu ngạo đến mức ngang ngược như vậy? Thật không thể chịu nỗi! “Vậy thì anh để tôi ly hôn với anh trai anh đi! Sau khi ly hôn, tôi sẽ không bao giờ quay lại nhà họ Phong các người gây rỗi nữa!” Tuyết Lạc vặn lại. Ly hôn? Lại ly hôn! Đầu óc người phụ nữ này có vận đề à? Hở ra là đề cập đến việc ly hôn? “Cuộc hôn nhân này là do Lâm Tuyết Lạc em muôn thực hiện, nói muốn ly hôn là ly hôn được sao?” Khuôn mặt điển trai của Phong Hàng Lãng tràn ngập vẻ u ám và lạnh lẽo, lạnh buốt đền tê tái. “Hai trăm triệu tiền lễ thì sao! Nếu đem thân thể Lâm Tuyết Lạc cô đồi thành tiền e rằng cũng không đáng giá ngần ấy đâu? Muôn ly hồn sao? Đề Hạ Chính Dương nôn ra hai trăm triệu tiền lễ trước đất Còn về tiền lãi tích lũy được trong khoảng thời gian này sẽ coi là tiền boa cho cô khi ngủ cùng tôi.” Khuôn mặt người đàn ông vẫn đẹp trai ngời ngời, nhưng trong mắt Tuyết Lạc lại trở nên lạ lâm đến đáng sợ. Cô từng ôm hắn, hôn hắn, ngủ củng hắn, nhưng trong mắt người đàn ông này cô rốt cuộc chỉ là một người phụ nữ ngủ với hắn chỉ vì tiền! Tắt cả những điều này còn có thể trách ai? Trách chú Hạ Chính Dương đã đầy cô vào nhà họ Phong sao? Nhưng ông ấy đã nuôi dưỡng cô hơn 20 năm! Trách Phong Hàng Lãng 2? Một người phụ nữ tôn thờ tiên bạc, một người phụ nữ đạo đức giả, một người phụ nữ có thê dùng lợi Ích để đổi lấy thì anh ta có cần tôn trọng không? Người ta đã chi 200 triệu tiền mặt đó! Còn không phải là Lâm Tuyết Lạc cô thực sự rât đáng tiền! Hai trăm triệu, một con số trên trời cô thậm chí không dám nghĩ đến! Trách Lâm Tuyết Lạc cô sao? Cô chỉ là một người phụ nữ nhỏ bé bị người khác điêu khiên vận mệnh! Đồ lỗi cho Lâm Tuyết Lạc cô không tự tôn, không tự ái! Vậy mà cô lại hoang tưởng rằng có thê tìm thấy tình yêu đích thực trong vòng xoáy đạo đức này sao? Cô bị người ta lừa, bị người ta đùa bỡn, và thậm chí còn bị tiện đàn ông này đưa lên giường rồi.. Bản thân cô còn không biết xấu hồ mà đến chất vần anh ta “Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?”. Giáo dục lại Lâm Tuyết Lạc đề cô “tuân thủ phụ đạo” Thật là nực cười mài Lâm Tuyết Lạc cô ngay cả khi bán thân không thành mà vẫn muốn lập cho mình một đài tưởng niệm chắc? Không chỉ đáng cười mà cũng rất đáng buôn nữal Vào lúc bắt gặp được ánh mắt lạnh lùng đáng sợ của người đàn ông, sự ghen tuông cũng như tính ương ngạnh của Tuyết Lạc đều đồng loạt tích tụ lại hết. Vì vậy, cô dùng hết sức lực đề hét lên với người đàn ông: “Bởi vì anh đã không để tôi ly hôn với anh trai của anh, vậy cứ để anh trai của anh trở thành con rùa đội mũ xanh[1] luôn đi!” [1] Đội mũ xanh: bị cắm sừng Tuyết Lạc thật sự rất tức giận nên không. thể không nói mây lời này. Cô còn có ý nghĩ muốn bảo vệ thể diện của Phong gia bọn họ, còn có tình cảm anh em của hai người họ nên mới không muôn sinh đứa con của Phong Hàng Lãng với danh phận là vợ của Phong Lập Hân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]