Phong Hàng Lãng dùng đầu ngón tay cái niệt nhẹ lên đôi môi hơi sưng của Tuyết Lạc, anh ta rất hài lòng với biểu cảm vừa ngượng ngùng vừa sợ hãi của cô. Người phụ nữ của anh nên như thế, thuần khiết, xinh đẹp, không bị bắt kỷ người đàn ông nào khác ngoài anh ta vấy bản.
“Đã lớn ngần này rồi ăn cá cũng để bị hóc xương? Thật không khiên người ta bớt lo tí nào.”
Âm thanh chiều chuộng. của Phong Hàng Lãng rất mêm mại không hê giống tính cách của anh ta, thật nghi ngò anh ta có bị uông nhằm thuốc không?
“Làm khổ thiếu gia tôi đây đứng đây chờ cô cả tiếng đồng hồ rồi… Cô tính bồi thường cho tôi thế nào đây?”
Anh ta dùng cánh tay ấn chặt lên lưng cô, khiến cho cô không thể tránh khỏi phải tựa lên lồng ngực rắn chắc của anh tạ, lại lợi dụng lúc có lúc không mà đụng chạm lung tung một chút.
Trái tim Tuyết Lạc nhảy nhót liên hồi.
Không thê thừa nhận, cô lúc nãy có chút luyến tiếc nụ hôn đầy ngang ngạnh của anh ta. Anh ta vẫn luôn như thế, luôn hôn cô không có báo trước, cô đến cơ hội né tránh cũng không có.
“Đi ăn một mình à?” Người đàn ông liếc túi đồ ăn từ cửa hàng Pizza Hut trong tay Tuyết Lạc: “Sao lại không gọi tôi?”
Không lẽ Tuyết Lạc lại nói với anh ta cô là đi hai người sao? Vẫn còn một sinh mệnh nhỏ bé, đang dần dần hình thành trong bụng cô.
Tuyết Lạc rất muốn hỏi người đàn ông này, rằng nêu như cô nói với anh ta cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429406/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.