“Anh không uống! Không cho phép em né tránh câu hỏi của anh!” tìnno Lập Hân quay đầu qua một bên không uông canh mà Phong Hàng Lãng đưa tới. Bời vì môi lâm Phong Hàng Lãng không muôn trả lời câu hỏi của anh, hắn đều dùng cách này để trồn tránh sự chất vẫn của anh.
“Anh trở thành chuyên gia tình cảm từ khi nào vậy?”
Phong Hàng Lãng đưa thìa canh rong biển vào miệng mình, chăm chú nhìn Phong Lập Hân rồi hỏi bằng giọng âm áp: “Nếu người phụ nữ tên Lam Du Du kia không yêu anh thì anh cũng sẽ buông tay chứ?”
Phong Hàng Lãng hỏi,bằng giọng điệu rất nhẹ nhàng, hắn biết sự quan trọng của Lam Du Du đối với anh hai Phong Lập Hân của hắn. Những gì hắn thê hiện ra bên ngoài không phải là hắn có ý hỏi dò mà chỉ thuận miệng hỏi, hắn rât mong chờ câu trả lời của Phong Lập Hân.
Rõ ràng Phong Lập Hân đã có chút hốt hoảng, mặc dù những vét sẹo chỉ chít trên gương mặt đã che giâu đi nét mặt của anh nhưng bàn tay anh lại hơi run lên.
Nếu phải mắt đi Lam Du Du trong cuộc đời mình, vậy Phong Lập Hân anh phải trải qua bao nhiêu cay đẳng và cực khỏ đề tỉnh lại cũng đâu có ý nghĩa gì? Như vậy thì không bằng bạn đâu cứ nhằm mắt ngủ và vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại nữa.
Phong Hàng Lãng vội vàng đắp chăn lại quanh người cho. Phong Lập Hân, che giấu đi sự run rây và sợ hãi một cách không thể không chế của anh.
Thật ra Phong Lập Hân phản ứng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429395/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.